Cỏ Dại Cũng Có Hệ Thống Hack (Bản Dịch)

Chương 17 - Hươu Trắng Ngươi Lừa Ta

"Con hàng này đang chơi đểu ta!" Nội tâm Chu Diệp nói thầm.

Hươu trắng không đánh lên thân thể hắn, ngược lại, nó tra tấn tinh thần.

Cái này rất quá đáng.

Nhưng mà Chu Diệp lại không có cách nào phản kháng.

Đã sắp hoàng hôn.

Cảnh tượng cuối chân trời rất đẹp, nhưng Chu Diệp không có hứng thú quan sát, hắn cảm thấy đây đều là lãng phí thời gian.

Hươu trắng đứng lên từ dưới đất, lay động đầu một cái.

Nó cúi đầu nhìn xuống Chu Diệp, trong lúc nhất thời cảm thấy hơi không có ý tứ.

Lộc gia ta sao có thể suy nghĩ như vậy.

Không có khả năng, hẳn là ảo giác.

Chu Diệp nhìn động tác của nó, trong lòng nổi lên một tia hi vọng.

Hắn cực kì hi vọng hươu trắng đã chơi đùa chán, sau đó trở lại sân mà nằm.

"Hít. . ." Hươu trắng cúi đầu xuống, hít một hơi thật sâu, vẻ mặt thỏa mãn.

Trong miệng nó phả ra một đoàn sương trắng nhỏ, đoàn sương trắng này bao vây thân thể Chu Diệp.

Nhìn Chu Diệp, hươu trắng đi vào sân nhỏ, móng gõ lên đất tạo thành âm thanh “cộc cộc cộc”.

Đoàn sương trắng này, xem như chút đền bù cho Chu Diệp.

Dù sao tâm địa hươu trắng nó vẫn rất thiện lương.

Chu Diệp đằm mình trong sương mù khói trắng, cảm giác mừng rỡ, trực tiếp mặc niệm Tiểu Thanh Hư Kinh, bắt đầu hấp thu đoàn sương trắng này.

"Điểm tích lũy vạn năng +10."

"Điểm tích lũy vạn năng +10."

Mỗi một cái nháy mắt, là lại thu về 10 điểm tích lũy vạn năng.

Chu Diệp thấy tâm tình rất tốt.

Hắn thầm tính toán trong lòng một chút, từ khi hươu trắng tra tấn hắn đến bây giờ, nếu là hắn tự thân tu luyện, điểm tích lũy vạn năng đạt được phải kém xa so với bây giờ.

Tận 500 điểm tích lũy vạn năng, tương đương với hắn tu luyện trong linh điền tiếp cận mười giờ đồng hồ.

Nếu như bỏ qua tổn thương về mặt tinh thần, thì lần này Chu Diệp đích xác đã kiếm bộn.

"Bảng."

【 Huyết mạch 】: Linh thảo (Linh cấp hạ phẩm, +).

【 Năng lực huyết mạch 】: Khôi phục nhanh chóng.

【 Tu vi cảnh giới 】: Luyện Khí đỉnh phong (+).

【 Cảnh giới nhục thân 】: Thối Thể đại viên mãn (+).

【 Tâm pháp 】: Tiểu Thanh Hư Kinh (viên mãn).

【 Huyền kỹ 】: Vạn Diệp Phiêu (Đại Thành, +); Vân Vụ Tung Tích (tiểu thành, +)

【 Điểm tích lũy vạn năng 】: 1000.

【 Số lần rút thưởng 】: Không (+).

Điểm tích lũy vạn năng vừa tròn 1000 điểm, có thể tăng lên không ít hạng mục.

Ánh mắt Chu Diệp nhìn vào mục tu vi cảnh giới đầu tiên.

"Nếu vượt qua Luyện Khí đỉnh phong, đó chính là một cảnh giới hoàn toàn khác. .. Bất quá, tạm thời cũng không cần gấp, trước tiên tăng lên huyết mạch một lần, nhìn thử xem có xuất hiện năng lực huyết mạch mới hay không. . ."

Huyết mạch càng cao cấp thì tiềm lực lại càng lớn, hơn nữa, còn có thể xuất hiện năng lực huyết mạch, điểm này, trong lòng Chu Diệp rất rõ ràng.

Điểm tích lũy vạn năng tiêu hao 1000 điểm.

【 Huyết mạch 】: Linh thảo (Linh cấp trung phẩm).

【 Ghi chú 】: Khôi phục nhanh chóng phiên bản nâng cấp.

Phía trên bản thể Chu Diệp.

Vòng xoáy linh khí xuất hiện, số lượng lướn thiên địa linh khí chảy ngược rơi xuống.

Thân thể Chu Diệp phảng phất như một cái động không đáy, vẫn liên tục hấp thu thiên địa linh khí đang rót ngược xuống.

Trong sân, người mặt to cùng hươu trắng bị động tĩnh này làm kinh động.

Người mặt to nhìn sang chỗ Chu Diệp một chút, nhíu nhíu mày, thần sắc kinh ngạc.

"Lại tăng lên một tiểu phẩm giai nữa?"

Hươu trắng rất vui vẻ.

Hết thảy mọi chuyện, đều là bởi vì đoàn sương trắng của nó.

. . .

Ba phút sau, vòng xoáy linh khí tiêu tán, mọi chuyện bình tĩnh lại.

Chu Diệp có chút thất vọng, lần này, không thấy xuất hiện năng lực huyết mạch mới, bất quá ít nhất năng lực huyết mạch cũ cũng được cường hóa, điểm này đã đủ khiến hắn thật hài lòng.

Làm người phải biết tự thỏa mãn.

Hiện nay vấn đề duy nhất chính là, hắn căn bản không biết rõ năng lực huyết mạch sử dụng làm sao.

Cái này rất khó chịu.

Lắc lắc đầu, không nghĩ những thứ này nữa, Chu Diệp bắt đầu cảm thụ chỗ tốt lần huyết mạch tăng lên này.

Đầu tiên là bên trong cơ thể.

Tu vi không tăng lên, nhưng mà đan điền mở rộng gấp đôi, có thể chứa đựng càng nhiều huyền khí hơn, giúp hắn có được càng nhiều huyền khí để sử dụng.

Phẩm chất huyền khí cũng có tăng lên một chút.

Nói tóm lại, thực lực của hắn so với lúc trước mạnh hơn không ít.

Một mặt khác, bản thể hắn phát ra vầng sáng càng lớn hơn, mùi thơm đặc trưng cũng càng thêm mê người.

Phạm vi mùi thơm phát ra, cũng mở rộng hơn trước.

"Ai." Chu Diệp thở dài.

Hắn muốn xóa cỗ mùi thơm này đi, nhưng thật sự bất đắc dĩ, căn bản không làm được.

"Cộc cộc cộc. . ."

Hươu trắng chạy tới.

Nó hăng hái lao tới, tâm tình rất vui vẻ.

Cúi đầu xuống, hít một hơi thật sâu, trong hai mắt tràn ngập vẻ thỏa mãn.

Chu Diệp càng buồn bực hơn.

Hắn về sau có thể thật sự sẽ trở thành một hương liệu(*) sống.

Vì không để loại tình huống bi kịch như vậy phát sinh, Chu Diệp quyết định, phải cố gắng tu luyện.

Hắn không thể chờ đợi nữa rồi, phải hóa hình càng sớm càng tốt.

Chỉ có sau khi hóa hình, mới hoàn mỹ nắm giữ cơ thể mình.

. . .

Ban đêm.

Bản thể Chu Diệp phát ra vầng sáng, có vẻ không hợp với cỏ dại ở chung quanh.

Hắn lúc này không đồng dạng với cỏ dại khác.

Nhưng mà hắn rất phiền não.

Đây không phải là khoa trương nói cho người khác biết, ta ở chỗ này sao?

"Vẫn nên vào trong linh điền đợi một một lát rồi nói sau." Chu Diệp nhổ rễ lên, đi vào phía trong sân.

Phẩm giai hắn lên cao, người mặt to hẳn sẽ không hạn chế thời thời gian hắn tu luyện trong linh điền a?

Chu Diệp suy nghĩ như vậy, trong lòng có chút chờ mong.

Nếu như có thể để hắn cả ngày ngây ngốc trong linh điền, hắn dám cam đoan, không quá một năm, tuyệt đối sẽ hóa hình.

Trong sân.

Người mặt to còn chưa có nghỉ ngơi.

Hắn cầm một bản cổ tịch chăm chú theo dõi.

Không gian tối đen như mực, cũng không biết con mắt hắn làm cách nào, mà lại có thể thấy rõ rõ ràng ràng, thậm chí còn đọc say sưa chăm chú.

Như vậy cũng rất lợi hại.

Chu Diệp chửi bậy trong lòng.

Hắn cũng không loằng ngoằng, trực tiếp chạy vào trong linh điền.

Động tác cắm rễ như nước chảy mây trôi, phi thường thuần thục.

Đang chuẩn bị tiến vào trạng thái tu luyện, Chu Diệp nghe được âm thanh người mặt to nói.

"Chuyện tu luyện, phải tuần tự điều độ, về sau ngươi có thể tu luyện trong linh điền nửa canh giờ, thời gian còn lại, thì hảo hảo nghỉ ngơi, quá mức vội vàng tăng lên tu vi, không tốt cho căn cơ."

Chu Diệp nhìn lại hắn, ôm quyền thi lễ một cái, biểu thị bản thân biết rõ.

Chỉ là ý nghĩ trong lòng hắn lại không đồng dạng.

Hắn là thảo tinh được tác giả buff hack.

Gần như không có khả năng xảy ra vấn đề.

Cho nên trong lòng của hắn không có một chút lo lắng nào.

Bắt đầu tu luyện.

Nhìn Chu Diệp một chút, người mặt to quay đầu nhìn hươu trắng đang há mồm ngáp liên tục: "Cẩn thận để ý thảo tinh một chút, nếu xảy ra vấn đề gì, ta sẽ hỏi tội ngươi."

Hươu trắng sững sờ.

Con mẹ nó chuyện gì xảy ra.

Tại sao lại giao nhiệm vụ này cho Lộc gia?

Mặc dù rất lười quản chuyện Chu Diệp, nhưng hươu trắng vẫn đáp ứng.

Người mặt to có nắm đấm lớn, chuyện hắn đã phân phó, không thể phản bác.

Thấy hươu trắng đáp ứng, người mặt to khép lại sách cổ, quay người tiến vào gian phòng.

Ba giờ sau.

Chu Diệp tu luyện bị ngắt quãng.

Hươu trắng rất đúng giờ nhấc Chu Diệp từ linh điền lên, sau đó ném ra bên ngoài.

Hồi tưởng lại căn dặn của người mặt to, hươu trắng trầm tư một lát, trong đầu linh quang lóe lên, lập tức có biện pháp.

Nó chạy ra khỏi sân nhỏ, đi tới trước mặt Chu Diệp.

Chu Diệp nhìn nó, không biết nó muốn làm cái gì.

Hươu trắng cúi đầu, sừng hươu trắng lại sáng lên ánh sáng bảy màu.

Sau đó chùm thần quang bảy màu này chiếu xạ lên người Chu Diệp.

Đại công cáo thành.

Hươu trắng lại chạy vào sân nhỏ, lần này, nó có thể an tâm đi ngủ rồi.

Chu Diệp cảm thụ một cái, cũng không thấy cái gì đặc biệt.

"Bị điên rồi. . ."

Hắn đi trở về dưới gốc cây già, trực tiếp cắm rễ.

Hắn là một thảo tinh chăm chỉ, hắn muốn tiếp tục tu luyện.

Mới vừa tu luyện, hắn đã phát hiện hình như có gì đó sai sai.

Thiên địa linh khí chung quanh hình như không thấy hắn đâ nữa.

"Tình huống này là như nào?" Chu Diệp có chút mờ mịt.

Tiếp tục thử lại.

Nửa ngày sau, vẫn không có bất luận động tĩnh gì, căn bản hấp thu không được thiên địa linh khí.

Chuyện này khẳng định có vấn đề.

Chu Diệp bắt đầu suy nghĩ.

Hắn nhớ tới chùm thần quang bảy màu của hươu trắng, lập tức kinh hô.

"Mẹ nó! Hươu trắng khốn kiếp, thế mà lại lừa ta như vậy!"

Tức giận a!

Nhưng đáng tiếc không tìm được biện pháp giải quyết nào.

Tâm tình Chu Diệp khó chịu.

Hắn nhìn tinh hà trên bầu trời, dần dần, bắt đầu suy nghĩ cỏ sinh(**) :v

(*)hương liệu:chất thơm, mùi thơm

(**)cỏ sinh:chế lại từ “nhân sinh”

Bình Luận (0)
Comment