Tình hết sức căng thẳng đột nhiên
-Khoan đã anh có học võ không. Nó chống cằm rồi phán
-Có mà liên quan gì tới chuyện này. Hắn bực mình vì nó nói lạc chủ đề
-Tới đai nào vậy. Mặt nó cắt không còn giọt máu bởi nó có biết võ hay đánh gì đâu chỉ biết đua xe thôi
-Rắc rối quá , võ nào cũng nhất đẳng được chưa. Hắn ồn tồn khuân mặt ánh lên vẻ tự đắc đến đang ghét
-Thật sao . Sau một hồi ngẫm nghĩ nó nhận ra một chân lí " không lên đánh nhau với tên này nhẹ bầm mỏ vừa nằm viện sáng sáng tối tối nặng xuống âm tàu địa phủ làm công chúa diêm vương"
-Này chồng nè dù sao cũng nghĩa nặng tình sâu vừa nãy vợ có điều gì thất lễ chồng lượng thứ bỏ qua . Nó cười xuề xòa
Hắn mặt cứ nghệt ra vì thái độ rất chi là " ngoan ngoãn " chợt dự cảm không lành nhưng với kinh nghiệm 25 năm tồn tại nên cũng đề phòng
Nó chỉ cười tươi như bông hoa hướng dương nhìn hắn không chớp mắt
-Xem như cô biết điều đi nấu cơm đi . Hắn cười ma mãnh
-Được tôi đi nấu đây . Nở nụ cười cực đểu :" hứ xem ai khôn hơn ai người ta vẫn thường nói đa mưu túc chí mà anh chỉ biết dùng sức thôi" tự tán thưởng ý nghĩ rất chi là thông minh của mình
Trong thời gian đó hắn lên phòng chuẩn bị đi tắm :" không biết cái con tiểu yêu cho ăn cái gì nữa" hắn tự nhủ mở cửa đập vào mặt hắn là khuân mặt của Tiểu Mĩ
Đi đến nhìn thật kĩ từng đường nét trên bức tranh hắn cảm nhận được là Tiểu Mĩ đang buồn bởi đôi mắt của cô ánh lên một chút mờ ảo khẽ hôn lên bức tranh
-Xin lỗi em Tiểu Mĩ có phải anh làm em buồn không , xin lỗi em xin lỗi , anh sẽ luôn và mãi mãi chỉ yêu mình em nhưng sao con tim anh dường như không nghe lời giờ anh phải làm sao đây . Nếu em còn sống thì tốt biết mấy . Giá như ........................
Ngồi ngẫm nghĩ về tất cả từ lúc gặp nó tới giờ , dù đã hứa với lòng mình là sẽ không yêu ai
Nó làm anh ấn tượng bởi tính cách rất giống với Tiểu Mĩ ương bướng ngang ngạnh luôn chống đối lại anh chẳng phải bới tính cách này mà anh mới dần quan tâm và yêu Tiểu Mĩ hay sao
Nó ngang nhiên để anh phải quan tâm chú ý tới
Chắc có lẽ nó hơn Tiểu Mĩ ở chỗ " cáo" hơn ( ôi Tiểu Mĩ của hắn còn trong sáng lắm)
Nhưng dù sao Hắn vẫn phải giữ trái tim thôi không đập vì nó nữa
Bước đôi chân nặng nề vào phòng tắm mong sao để nước làm quên đi những suy nghĩ hỗn độn không nối thoát
Về phía nó đang loay hoai với đống đồ ăn mà chả biết làm gì chợt né lên một ý tưởng
" Lyn hả chuẩn bị Lina một ít thức ăn của nhà hàng bà nha "
"Chi vậy Lina"
"Nói thì làm đi gửi lẹ nha cho 10 phút thôi đó"
" ừm biết ôi"
Nó cúp máy nở nụ cười cực đểu
Reng Reng Reng
Tiếng chuông điện thoại vang lên
" Lina tui cho người mang đến rồi đó ra lấy đi"
" TKS bé Lyn nhiều nha"
Nó tươi cười quyết tâm lần này phải cho cái tên đáng ghét ấy lác mắt mới được
Rón rén ra ngoài cửa trở lại với bịch thức ăn to sụ nó hân hoan nhảy chân sáo vào phòng bếp chỉ còn công đoạn bày ra là xong
-Hứ chuyện này cũng dễ như trở bàn tay. Nó tự cảm thấy mình quá thông minh mặc dù cách trả thù này chẳng có " quang minh chính đại " gì cả
Xong xuôi nó dùng hết sức bình sinh hét lên
-TÊN KHÙNG ĐIÊN XUỐNG ĂN CƠM NHANH LÊN. âm thanh có thể làm tung nóc nhà làm rung chuyển cả mặt đất mà chỉ có ở LƯU TIỂU VI LINA này hô hô( có làm quá không ta)
Hắn " cốp " do quá bất ngờ hắn đụng phải cái cửa khi định đi xuống :" cái con nhỏ này tính ám sát ta gián tiếp hả"