Có Gan Viết Đồng Nhân Thì Có Gan Mở Cửa Đi!

Chương 10

Tôi kết hôn hay không liên quan gì đến cậu…

Cậu nghĩ tôi không kết hôn thì sẽ có cơ hội sao? [Nam Kinh à, đi uống thuốc đi…]

Cậu nghĩ tôi sẽ trả lời cậu sao???

Ngu ngốc!



Chu Nam Kinh lạch cạch gõ bàn phím…

“Liên quan gì đến cậu!” Không được, rất lạnh lùng, dù gì người ta cũng là fan mình, đổi đi….

“Cậu đoán xem!” Cái này không được, không phải phong cách của mình, sửa thôi!

“Tôi không phải đồng tính luyến ái….” Khoan đã, sao nghe như kiểu mình tự đa tình vậy….

Chu Nam Kinh cứ như vậy rối rắm với cái câu hỏi kia hơn mười phút, cuối cùng lựa chọn… đạp QQ của Lý Qua Qua.

Chu Nam Kinh: Ê Qua Qua, câu này trả lời thế nào: Nam Kinh đại nhân kết hôn sao?

Lý Qua Qua: … Thì cậu ăn ngay nói thật đi.

… Chẳng lẽ câu hỏi này không thể trả lời hay ho được sao…

Chu Nam Kinh: Nói thẳng không được.

Lý Qua Qua trong lòng thầm nói, con mẹ nó sao cậu lằng nhằng thế nhỉ!!!

Thế nhưng thực tế, Lý Qua Qua lại hèn mọn gõ ra mấy dòng: Đại thần, tiểu nhân thật sùng bái ngài nha Ngài có thể dùng cách trước không ai xài sau không ai dùng, vô cùng tươi mát thoát tục lại thoảng tà mị cuồng luyến mà trả lời người ta Không hổ là đại thần!!!!

Chu Nam Kinh nhìn chằm chằm vào màn hình, cảm giác như mấy con chữ kia đang bốc mùi xỏ xiên châm chọc. Cái ‘tà mị cuồng luyến’ kia nghe đã thấy chả có gì hay ho, sáng nay lúc hắn kêu không ra chương đã có người nói thế, cái gì mà: Đại thần không hổ là đại thần, nói lời nào cũng đầy tà mị cuồng luyến….

Chu Nam Kinh lại lượn qua cái ổ cũ…

Chu Nam Kinh: Nếu có người hỏi các cậu có kết hôn không, các cậu trả lời thế nào?

Nhân gian vô: Nam hay nữ?

Chu Nam Kinh: Nam.

Nhân gian vô: Cậu lại không cùng tôi kết hôn!

Mộ Trường Kim: Ngoan, đừng ngạo kiều @Nhân gian vô. Đây này, nói thế này nó mới đối: “Cậu muốn gả cho tôi sao?”



Trong cơn say khêu đèn xem tiện: Nam Kinh Nam Kinh anh kết hôn sao?

Chu Nam Kinh: Cậu muốn gả cho tôi sao?

….

Đoạn đối thoại kia vừa bị đăng lên weibo, đều được người người chứng minh là thật…

Ai nói Chu đại đại không bán hủ? Thế này không phải thì thế nào mới phải? Chu đại đại không hủ, ai hủ? Hủ kinh người! … kiểu gì ngày mai lại có một đống bát nháo trên diễn đàn cho xem.



Hiện tại chỉ có một việc phải làm…

Bán nữ hài lão *** sài: Đâu rồi?

10 phút trôi qua…

20 phút trôi qua…

Nửa tiếng trôi qua….

Người đâu rồi???? Chu Nam Kinh mở diễn đàn, lại mở QQ, lại mở diễn đàn, lại mở QQ, lại mở….

Một giờ trôi qua…

Người còn không đến sao? Không đến là tôi nói xấu đó!!!!! [╯‵□′]╯︵┻━┻

Ngay lúc Chu Nam Kinh chuẩn bị phát điên, Ôn Hướng Hoa rốt cuộc cũng chậm chạp quay lại.

Ôn: Nha nha nha nha Tôi đây!

Ôn: Có gì thế?

Bán nữ hài lão *** sài: Cậu làm gì vậy?

Ôn: Đây là cậu nhớ tôi sao?

Bán nữ hài lão *** sài: Đừng có quên uống thuốc.

Ôn: Khụ khụ.. Vừa nãy là tôi đi bàn kịch bản với biên kịch.

Bán nữ hài lão *** sài: Kịch bản gì?

Ôn: Kịch bản mới!!! Xã đoàn tự biên =3= Tôi vẫn là chủ dịch công như trước!

Ôn: Ầy, quên mất, cậu không nghe kịch truyền thanh [:з」∠]

Bán nữ hài lão *** sài: Sở Các?

Ôn: Là nghệ danh của tôi.

Bán nữ hài lão *** sài: Biên kịch là thứ gì?

Ôn: Biên kịch viên a.

Bán nữ hài lão *** sài: Hừ.

Ôn:?

Bán nữ hài lão *** sài: Tôi tưởng biên kịch viên chỉ là người trong giới giải trí thôi chứ.

Ôn: [:з」∠] Hiểu biết của cậu thật ít….

Bán nữ hài lão *** sài: Biên kịch là ai?

Ôn: Đại thần đam mỹ – Chi Tử Hoàng!

Đam mỹ hắn biết, chính là nói về nam yêu nam.

Đại thần hắn biết, là gamer thần cấp hoặc tác giả thần cấp hoặc xx thần cấp gì đó…

Nhưng nếu ghép hai chữ lại với nhau thì hắn chả hiểu gì cả….

Đại thần đam mỹ… Là hai người đàn ông yêu nhau rất lợi hại á hả?

Tuy rằng không hiểu lắm, nhưng nghe qua thì cũng có vẻ nguy hiểm.

Bán nữ hài lão *** sài: Chi Tử Hoàng?

Ôn: Đúng!

Ngay từ ngày còn tiểu học, các thầy cô đã dạy: Không biết phải hỏi! Nếu bên cạnh không có ai để hỏi, vậy tìm cách khác!

Và đây là kết quả mò được trên mạng:

Chi Tử Hoàng, nữ tác giả, sáng tác trên trang Lục Giang. Tác phẩm rất được độc giả ưa chuộng. Đam mỹ ngôn tình đều viết qua. Văn phong hoa mỹ đại khí, vừa hài vừa ngược, xuất bản rất nhiều tiểu thuyết, trong đó có “Quân ứng tiếu ngã”, “Toán quốc”, “Thiết mệnh” … nhiều lần lọt vào các bảng xếp hạng nổi tiếng bên cạnh đó, các tác phẩm “Vị tức”, “Thất tịch”, “Ái đảo” … là những truyện dài được đăng trên tạp chí.

Cái đệt! Mỹ nữ này là ai? Không biết!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Chu đại đại dại mặt lướt từ trên xuống dưới, lại lội từ dưới xem lên.

Tục ngữ nói không sai, nắm bắt được địch nhân (?) phải thâm nhập vào nội bộ!

Chu đại đại đóng trang web tìm kiếm kia đi, trực tiếp nhấn vào cái tên đang xếp thứ hai danh sách tác giả trong Lục Giang.

Cái giao diện này nhìn rất quen, hình như lần trước Ôn Hướng Hoa cũng xài kiểu này thì phải.

Tên chuyên mục: Sơn chi phiêu hương – Chi Tử Hoàng.

Tự bạch chuyên mục: Hoan nghênh đến dưới tàng cây núi Chi Tử Hoàng! =3= Không ngại thì thu tàng tôi nhé?

Trước kia cuồng lôi, nay lôi bất động, weibo “Chi Tử Hoàng”.

Gần đây viết kịch bản cho CV thầm mến đã lâu….. 333333333333333, CV còn nói sẽ giúp tuôi hát tình ca nha ^^

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì CV bà cô kia nhắc đến chính là người nằm trong danh sách bạn bè của hắn thì phải.

Chu đại đại tiện tay nhấp chuột vào một thiên văn của Chi Tử Hoàng, vừa đọc phần mở đầu đã bị dọa cho sợ gần chết.

“Nếu có cái gọi là nếu, Hạ Triệt nhất định sẽ trở lại tuổi mười bảy của mình, bắt lấy bả vai của chính mình mà rít gào: “Cậu con mẹ nó đừng có đi thi đàn dương cầm!!!! Đừng có thi đàn dương cầm!!!!! Đừng có thi đàn dương cầm a!!!!!!!”, bởi vì trong những ngày hè hô hấp đều nồng nặc mùi thuốc súng ấy, y yêu phải một tên nam nhân thô lỗ, hắn ta đàn dương cầm khá giỏi, tên là Phùng Trang…”

Ngay từ mở đầu đã sai rồi a!!!! Mấy đoạn này đều hàm súc không hơn a!!!!

Khi đặt câu phức có thể chia làm ba bước, đầu tiên là đặt ra một giả thiết cùng một hệ quả, cả hai đều nằm trong một mối quan hệ sau đó là biến chuyển quan hệ, tiến lên quan hệ cuối cùng mới đem các quan hệ đặt song song với nhau. Thế nhưng nhìn đi!!! Nhìn đi!!!!! Kia là cái gì??? Chẳng lẽ dạy bà cô kia ngữ văn là giáo viên toán học sao?

Còn dấu câu dùng thế nào vậy? Chỗ đó có thể tùy tiện đặt dấu ba chấm à??? Câu nói đầy đủ ngữ nghĩa thế kia còn dùng dấu câu nữa làm gì?

Chu Nam Kinh ngồi trước màn hình, lông mày nhíu chặt.

Đây còn có lỗi chính tả này, đi kèm với động từ phải là bổ ngữ chứ không phải định ngữ, không thể đi kèm cùng tính từ.

Cái này là em chém theo tiếng Việt mình, bởi anh nói theo kiểu đặt câu TQ.

Còn có bài “Tô Mạc Già” nữa!!! Ta thề với trời đất bài này do Phạm Trọng Yêm viết, bà cô này bị thần kinh sao mà bảo tác giả là Tô Thức hả???? Ông đây học tiểu học đã biết bài này!!!! Còn nữa, khi viết tên bài thơ, sao không đặt giữa hai dấu nháy kép hả!!!!!!

Vào đây để biết thêm về bài thơ

Chu Nam Kinh lập tức mở txt, gõ vào một đống chữ:

“Câu phức gồm hai hay nhiều vế (mệnh đề) có nghĩa liên quan đến nhau, kết cấu không làm thay đổi ngữ nghĩa từng bộ phận. Giữa cái vế của câu phức có các dấu ngắt, giữa các vế tương đồng dùng dấu phẩy, quan hệ giải thích dùng dấu hai chấm. Dấu ngắt của câu phức ngoài dấu chấm hoặc hỏi chấm còn thể hiện cảm xúc người viết như dấu chấm than thể hiện cảm thán. Các vế trong câu phức khi ngắt ra có thể trở thành các câu đơn, như: Hải hoa mới hé, hạnh hoa bắt đầu nở không lâu, thế nhưng nước thật lạnh ngày mai không có mưa, chúng ta đi Tây Sơn đi. Câu phức bên trên chia làm hai phần nhỏ, giữa chúng có quan hệ với nhau, điều đó là câu phức khác biệt với các câu đơn nhỏ lẻ.



Dấu câu chia làm dấu ngắt câu, dấu kí hiệu, …

Tác dụng của dấu ngắt câu là ngắt các ý với nhau, tạo thành các khoảng dừng khi đọc.

Kí hiệu là ở chỗ thể hiện lý tính hoặc tác dụng của từ ngữ….

[Tác giả chú thích, vâng tác giả lại chú thích: Mấy cái loại phân chia rối rắm trên kia xin đừng bận tâm làm gì, tất cả cũng là nhờ tìm trên mạng cả đấy! Đừng có trách tôi nhé, vì ngữ văn tôi thật sự không tốt mà!!!!]

Lời editor: Quả thực bên trên em cũng chém không ít, vì câu phức TQ và VN có chút lệch nhau trong định nghĩa và cách dùng ToT

Nhìn hơn một tiếng, lại viết hơn một tiếng, Chu Nam Kinh rốt cuộc đã xong.

Hắn không chút do dự gửi đi, trang web đột nhiên hiện ra một nhắc nhở: Số lượng từ trong bình luận của bạn đủ thành phát biểu văn học, bạn có muốn đăng thành mục riêng không?

Chu Nam Kinh nhấn ”không”.

“Vậy mời bạn chấm điểm cho bài viết của tác giả!”

Mẹ nó sao cái trang web này lằng nhằng thế nhỉ, Chu Nam Kinh nhìn nhìn mấy thang điểm, không chút do dự chọn ”-2”.

‘Bình luận của bạn đã được đăng ^^”

Nhìn nhắc nhở của trang web, không biết vì cái gì Chu Nam Kinh tâm tình phơi phới.

Chu đại đại sung sướng rửa mặt, nhìn nhìn thời gian, thay quần áo xốc chăn lên giường – Ngủ!
Bình Luận (0)
Comment