… Tôi tặng quà cho cậu, cậu giả làm bạn thân của tôi nhé?
Đợi đã, nói như vậy thật sự là đại trượng phu sao?
Chu Nam Kinh: Qua Qua, chúng ta là bạn thân rất tốt đúng không?
Lý Qua Qua: Nếu cậu bỏ cái từ thân đi, thì đúng vậy.
Từ gốc là “cơ”, còn có nghĩa là GAY.
Chu Nam Kinh: Vui thật.
Lý Qua Qua: Cậu muốn nói gì… Sao tôi cứ có cảm giác mình là một con bị bạn bè bán đứng thế nhỉ?
Chu Nam Kinh: Tôi tưởng chỉ có “heo” mới dùng từ “con” chứ.
Lý Qua Qua: Bỏ từ “thân” đi, thay từ “rất tốt” bằng “đáng chết”… Thế cậu muốn nói cái gì?
Chu Nam Kinh gõ gõ bàn phím, nhìn nhìn lên màn hình, cuối cùng thô bạo cắt bỏ, thay bằng nội dung khác.
Chu Nam Kinh: Không có gì, tối nay sẽ đem chương một của sách mới đến cho cậu xem.
Lý Qua Qua: Tốt quá, đề tài gì vậy?
Chu Nam Kinh: Lần trước phỏng vấn có nói rồi đấy, hiện đại đô thị.
Lý Qua Qua: Đại thần cậu thật sự muốn thay đổi nhiều thế á?
Chu Nam Kinh: Truyện đầu tiên của tôi là đô thị dị năng đấy =L=.
Lý Qua Qua: Được rồi, thế văn mới bao nhiêu chữ?
Chu Nam Kinh: Không biết. Tôi còn chưa viết chương một mà.
Lý Qua Qua: …
Lý Qua Qua: Cậu đi chết đi!
Chu Nam Kinh: Tôi chết thì ai viết tiểu thuyết nộp cho cậu?
Lý Qua Qua: Tác gia có đến hàng trăm nghìn, thất điểm trung văn đã chiếm phân nửa, một đại thần đi, lại có một đại thần khác thay thế… Đúng rồi, hình như Mộ Trường Kim cũng viết đô thị văn hay sao ấy.
Mộ Trường Kim rốt cuộc cũng đem ma trảo nhúng vào mảng văn này rồi sao… Chu Nam Kinh loáng thoáng nhớ lại nhiều năm về trước, đã từng đọc qua tiểu thuyết đầu tay của cậu ta. Nhân vật nam chính vừa mới ra trường đã tả ủng hữu ôm cưới về ba cô, cuối cùng lập nên một hậu cung đồ sộ. Sau đó cậu ta không biết xấu hổ còn viết: Vốn tưởng tả mấy nữ nhân là được rồi, thế nhưng lại có nhiều người đánh giá quá… Tôi chỉ muốn nói, muội muội nào cũng đều tốt cả mà, đùi trắng trẻo nuột nà vừa đẹp lại gợi cảm. Lục La ba bím tóc vừa manh vừa thanh xuân, đại tiểu thư Phượng Thiên Vũ lãnh diễm lại gợi cảm… Được rồi, kì thật nhất phẩm là Nam Cung Thiển Kinh…
Một người chưa từng trải qua yêu đương nam nữ như Chu Nam Kinh quả thật có chút vô cảm. Từ đó về sau hắn nhất nhất kiên định không viết nhân vật chính là nữ. Hoặc thỉnh thoảng có thể gặp mấy đôi, là nữ thần cùng fan nam quấn quýt lấy nhau tranh đòi đất diễn…
Phần lớn Chu Nam Kinh đều làm như vậy, thế nên một nữ long bộ nhanh chóng thành nữ chính, chiếm không biết bao nam diễn viên phụ…
Chu Nam Kinh: Yên tâm, tạm thời truyện sẽ có tên là ABC, phần giới thiệu cũng sẽ ngắn gọn tuyệt đối, cũng sẽ không thiếu người xem.
Lý Qua Qua: Cậu cố gắng lên [^ω^]
Chu Nam Kinh: Sẽ.
Lý Qua Qua: Đúng rồi, biên tập nhà xuất bản Bác Thiên vừa tìm tôi, anh ta bảo tôi hỏi cậu xem có thể nói chuyện với anh ta một chút không.
Chu Nam Kinh: Tìm tôi làm gì?
Lý Qua Qua: Hình như là kỷ niệm lượng tiêu thụ “Tiên lệnh” trên một trăm vạn thì phải.
Chu Nam Kinh: Tôi đang chuyên tâm viết văn, tự cậu trả lời đi, thế nào?
Lý Qua Qua: [:з」∠] Lần trước cậu cũng lấy lý do này, đổi đi.
Chu Nam Kinh: Đi ra ngoài ăn cơm không về nhà.
Lý Qua Qua: Đến chín giờ cậu cơm nước xong.
Chu Nam Kinh: Đi hát karaoke với bạn.
Lý Qua Qua: Sáng hôm sau bảy giờ cậu dậy.
Chu Nam Kinh: Đêm trước trót uống rượu nhiều ngủ thẳng đến ba giờ chiều.
Lý Qua Qua: Sau đó bốn giờ cậu lên mạng.
Chu Nam Kinh: Nhưng vô tình tôi không lên QQ.
…
Chu Nam Kinh: Đó, thấy chưa, lịch trình cả ngày tôi đã có cả rồi đấy, về phần biên tập nhà xuất bản kia cậu lo đi nhá.
Lý Qua Qua: emo ngọn nến ngọn nến ngọn nến
Chu Nam Kinh: Sinh nhật cậu muốn cái gì?
Máy vi tính đầu bên kia chậm chạp không có hồi âm.
Lý Qua Qua: Ảnh chụp sáu tấc của cậu.
Chu Nam Kinh: Cái này không được.
Lý Qua Qua: Như vậy sau này truyện xuất bản cùng tạp chí có thể dùng ảnh người thật rồi. emo ngọn nến
Ai bảo cậu giấu ảnh của mình đi hả, sao không để mọi người cùng nhìn?
Chu Nam Kinh: Không phải có chứng minh thư rồi sao?
Lý Qua Qua: Cậu tưởng tôi chưa từng nghĩ qua chắc? Ảnh quá mờ! Dựng lại nhìn y chang đánh Mosaic!
Các bác tự tra gg ná
Chu Nam Kinh: Có một biên tập cần cù chăm chỉ như cậu tôi có cần cảm thấy vui mừng không nhỉ?
Lý Qua Qua: Giờ cậu mới biết à ngọn nến
Chu Nam Kinh: Sao tối nay cậu liên tục ngọn nến vậy?
Lý Qua Qua: Tôi thích cho mình ấy thì làm sao…
Tuy rằng không hiểu vì sao Lý Qua Qua tự cho bản thân một ngọn nến, nhưng thoạt nhìn qua cũng rất oách.
Chu Nam Kinh quyết định lảng đi cái yêu cầu “ảnh chụp sáu tấc” kia…. Sinh nhật nha, tặng bánh sinh nhật là được rồi… Cần gì phải dây vào mấy thứ phiền toái kia chứ.
A, hay là tặng caravat? Chu Nam Kinh lượn taobao một vòng, cuối cùng đặt một cái bánh ngọt, mua một chiếc caravat, sau đó nhấn “vận chuyển miễn phí”.
Có lẽ là vì cùng một thành phố, nên hình như sáng hôm sau Lý Qua Qua nhận được bưu phẩm luôn.
Lý Qua Qua: Tại sao lại là caravat màu vàng???? Trông như trẻ con í [:з」∠] Tôi cũng là đàn ông hơn hai sáu tuổi rồi nhớ
Chu Nam Kinh: Tôi cũng thấy màu lam đẹp hơn.
Lý Qua Qua: Cậu không cần phải nói thêm nữa đâu… Thế ảnh chụp đâu rồi?
Chu Nam Kinh: Tôi có đồng ý lúc nào hả?
Lý Qua Qua: Sao cậu lại chơi xấu thế!!!!
Chu Nam Kinh: Cậu cũng đâu phải ngày đầu biết tôi.
Lý Qua Qua: Cậu đi chết đi! Một tuần rồi đấy, bao giờ cậu ra văn mới?
Chu Nam Kinh: Caravat có đẹp không?
Lý Qua Qua: Cậu không phải đánh trống lảng!
Chu Nam Kinh: Đàn ông cao ráo mang theo caravat thoạt nhìn qua rất có khí chất, người nào thấp lùn caravat chạm đến đũng quần… Cho hỏi một câu nhé: Cậu cao bao nhiêu?
Lý Qua Qua: Đã bảo cậu đừng lảng sang chuyện khác rồi cơ mà!!! Bao giờ viết văn mới hả???
Chu Nam Kinh: [trả lời tự động] Xin chào, thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin mời quý khách gọi lại sau…
Lý Qua Qua: …
Chu Nam Kinh phun ra một ngụm khói thuốc. Biên tập ngốc nghếch, đấu với ta, nhà mi còn kém xa!
Ngày mai là sinh nhật Lý Qua Qua, bánh ngọt chắc cũng vừa đến. Lúc ấy đăng một cái weibo chúc mừng sinh nhật, nhân tiện cảm ơn bảy năm qua cậu ta đã giúp đỡ mình… Lại nhìn qua weibo của Ôn Hướng Hoa, nhịn không được đạp QQ của cậu ta…
Đúng là thanh niên có khác, hết tưởng đông lại tưởng tây, có não thì nên đi giải toán nha, không có việc gì làm lại đi phỏng đoán clone người khác!
Chu Nam Kinh đại đại à, anh không nhận ra bản thân mình có chút bất bình thường sao… Nói một câu như vậy mà không biết nhìn lại mình à…
Cuối cùng cũng đến ngày thứ sáu.
Chu Nam Kinh lười ra ngoài mua đồ ăn sáng, liền tự làm một bữa xa hoa hơn cả combo KFC xa hoa nhất (một trứng gà chiên, một chén cháo thịt băm trứng muối, một phần sandwich nguyên mạch, một ly sữa không béo). Sau đó mới bò đến máy vi tính, mở weibo ra, chậm rãi đăng lên một bài.
Nam Kinh: Mười một tháng tám, ngày lành ngày lành! Chúc mừng đồng chí Lý Qua Qua đã trên cương vị lao động cần cù chăm chỉ được bảy năm, nay đã hai mươi bảy tuổi. Caravat thế nào? Có đẹp không? Bánh ngọt sao rồi? Là vị chocolate đó! =3= @Thất điểm biên tập Lý Qua Qua.