Bán nữ hài lão *** sài: Tôi muốn đi ngủ.
Ôn: O.O Nhưng giờ mới 9 giờ mà!
Bán nữ hài lão *** sài: Ngủ sớm sáng dậy sớm tốt cho cơ thể.
Ôn: [:з」∠] Được rồi, ngủ ngon.
Bán nữ hài lão *** sài: Ngủ ngon.
Ôn: ”Mi” cái nào.
Chu Nam Kinh ngừng tay trên bàn phím, nhưng cũng bình thường lại rất nhanh, chậm rãi gõ vào khung đối thoại.
Bán nữ hài lão *** sài: ”Mi” một cái.
Ôn: !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Kích động không biết nên nói gì, Ôn Hướng Hoa gõ vào một loạn dấu chấm than. Cái này làm cậu khiếp sợ không kém gì hồi tốt nghiệp tiểu học sáu năm không được bằng học sinh giỏi, thế nhưng chưa kịp nói gì thêm, avatar đối phương nháy mắt đã xám lại.
Một thanh màu lam dài mảnh từ trên bắn ra: [Đối phương đã ẩn hoặc thoát, bạn có thể để lại hình ảnh hoặc tin nhắn]
Cậu… Cậu ít nhất cũng phải đợi tôi nói mấy câu rồi hẵng đi chứ!!! Tay Nhĩ Khang
Vào đây để biết thế nào là tay Nhĩ Khang, các cháu TQ chế ảnh thiệt kinh dị =))
Chu Nam Kinh ngồi trước máy tính tĩnh tọa mấy phút, màn hình vẫn như cũ, chẳng qua góc phải bên dưới chỉ còn một biểu tượng chim cánh cụt chứ không phải hai.
Hôm nay thời tiết rất nóng, bất kể là ngày hay tối – Dù sao thì cũng là khoảng tháng tám tháng chín, nhiệt độ không khí Bắc Kinh cũng phải lên ba mươi độ.
Thế nhưng Chu Nam Kinh có cảm giác, đây không phải lý do khiến mặt hắn đột nhiên đỏ lên.
Đúng, hắn, Chu Nam Kinh, tác gia vĩ đại của Thất điểm (Là tác gia chứ không phải tử gia), tương lai trở thành giáo viên ngữ văn, 8h tối ngày 23 tháng 8 năm 2014, ngồi trước bàn máy tính đỏ mặt. Nguyên nhân cũng chỉ vì một câu “Mi một cái”.
Cái này không được! Thật sự không được!
Chu Nam Kinh lấy tốc độ ánh sáng mở QQ của em gái kết nghĩa ra, ngón tay múa trên bàn phím.
Chu Nam Kinh: Có hay không?
Chu Nam Kinh: Đi ra, có chuyện hỏi em.
Tiểu Hiên nho nhã: Anh, gì thế?
Chu Nam Kinh: Thích đồng tính và thích người khác phái khác nhau ở đâu?
Tiểu Hiên nho nhã: Là nguyện ý vì xã hội làm kế hoạch hóa gia đình và không nguyện ý kế hoạch hóa gia đình…
Chu Nam Kinh: …
Tiểu Hiên nho nhã: Khụ khụ, tự dưng anh hỏi em cái này làm gì, giáo viên hủ nam?
Chu Nam Kinh nhìn trừng trừng vào màn hình máy tính độ mười giây.
Chu Nam Kinh: Giáo viên hủ nam là cái gì?
Vừa nghe đã thấy đau cả cúc hoa.
Tiểu Hiên nho nhã: Vì sách mới của anh rất “hủ”, bút danh là Nam Kinh, ước mơ là giáo viên, cho nên muốn hoàn thành ước mơ đó của anh thì bọn em đều gọi vậy ╰[ωo]
Chu Nam Kinh: …
Giáo viên tiểu học của em không dạy là không được tùy tiện đặt biệt danh cho người khác hả! [╯‵□′]╯︵┻━┻
Tiểu Hiên nho nhã: Giáo viên hủ nam! Gần đây có chuyện muốn phiền anh tí…←←
Chu Nam Kinh: Cái gì?
Tiểu Hiên nho nhã: Còn nhớ làm sao em tìm đến anh không?
Ừ, hình như cũng có tí ấn tượng. Hình như Lý Qua Qua có nói qua biên tập nhà xuất bản hắn cộng tác nói mình là em gái…
Một loại dự cảm xấu dâng lên trong lòng Chu Nam Kinh.
Tiểu Hiên nho nhã: Thực ra cũng chẳng có chuyện gì to tát hết, Anh à Chúng em muốn một ít tác phẩm có kí tên của anh, không nhiều đâu, tầm năm trăm cuốn là được! Là truyện “Tiên lệnh” đó =3=
Đúng là không có chuyện gì tốt mà!!!
Cảm giác đau “trứng” trở thành sự thật, Chu Nam Kinh nhất thời đau càng thêm đau.
Chu Nam Kinh: Em biết không, hủy đi.
Tiểu Hiên nho nhã: Đừng nói nhảm, em cũng có ăn anh đâu!
Chu Nam Kinh: Ha ha ha em có biết Kim Tam Bàn tự tay bắn chết dượng mình không?
Kim Tam Bàn a…. Nhấn link nào
Tiểu Hiên nho nhã: Giáo viên hủ nam… Em nhớ anh dạy ngữ văn chứ có phải chính trị đâu.
Chu Nam Kinh: Đừng có gọi anh giáo viên hủ nam.
Có bao nhiêu bất tự nhiên thì có bấy nhiêu luôn.
Tiểu Hiên nho nhã: Anh =3= Em yêu anh lắm luônnnn Ảnh chụp của anh còn trong tay em đó!!! Anh không ký cho em, em đăng lên diễn đàn SM luôn!!! Cho luôn cả tên thật tuổi thật địa chỉ thật đó
Chu Nam Kinh: …
Tiểu Hiên nho nhã: =3= Thực ra đăng lên weibo cũng không sao hết, có khi còn kéo thêm cho anh một dãy bé loli fan cuồng nha
Chu Nam Kinh: …
Tiểu Hiên nho nhã: Anh, em đang đăng nhập tài khoản SM rồi đó Tiêu đề bài viết em cũng nghĩ rồi, là “M cầu ngược, mặt đẹp tam quan ngay chính, cầu mang đi!”.
Chu Nam Kinh: Đừng nháo.
Tiểu Hiên nho nhã: Được rồi emo ngọn nến
Chu Nam Kinh tâm phiền ý loạn tắt cửa sổ trò chuyện. Kết quả vừa mới mở sohu nhìn lướt, tiếng “tích tích” lại vang lên.
Là Chu Nhã.
Tiểu Hiên nho nhã: QAQ Anh ơi, anh giận đấy à?
Chu Nam Kinh: Không.
Chuyện nhỏ thôi mà, giận cái gì đâu, dù sao đại gia đây cũng biết là em nói đùa. Nhưng tiết tháo gì đó nói nhỏ là nhỏ sao emo ngọn nến
Tiểu Hiên nho nhã: Anh thật tốt [:з」∠]
Tiểu Hiên nho nhã: Không đùa anh, em cũng đã lấy mấy dấu khắc, trên đó đều là “Nam Kinh”, anh không muốn kí tên trực tiếp thì đóng dấu vào cũng được… Chú ý đừng để nó thô quá.
Chẳng lẽ Chu Nam Kinh hắn lười đến mức kẻ qua đường cũng biết sao?
Tiểu Hiên nho nhã: Anh, anh đến công ty đóng dấu hay là em gửi năm trăm quyển đến nhà anh?
Năm trăm quyển… Lần trước có hơn mười cuốn đã chật một thùng nhỏ, thế giờ năm trăm quyển thì bao nhiêu thùng hả!!!! Chuyển phát nhanh đúng là có nhận chuyển hàng lên lầu, nhưng ai lại chuyển phát qua cầu thang chứ!!!
Chu Nam Kinh: Vì sao anh lại không thể không kí chứ.
Kí tên làm gì, ngẫm lại thấy cũng tốt rồi mà. Ví dụ lần trước ở trong “Tụ tập không đánh bạc”, mấy người cùng ngồi lại một chỗ thảo luận về mấy buổi kí tặng sách, một bên chửi người, một bên chửi mình.
Mộ Trường Kim nói, “Sớm biết vậy tôi đã chả thêm chữ “Mộ” vào bút danh! Lấy bố lên là “Trường Kim” có phải tốt không!!! Hôm nay ký muốn rụng cả tay! Con mẹ nó giờ tôi không biết cả bút danh mình viết thế nào cơ!!!
Lại ví dụ như Kha San Hà, “Mẹ, ban đầu tôi viết một quyển, người ta xuất bản chia làm hai ba quyển!! Mắt tôi cũng đỏ cả ra rồi!”
Lại nhìn sang Tiêu thiếu mạo phao phong tam, “Tôi kể cho mọi người nghe tí truyện cười cho vui vẻ tí ha… Có ba tác giả cùng đi một buổi kí tặng, một người tên Mộ Trường Kim, một người tên Kha San Hà, một người tên Phong Tam, ha ha ha…”
Tên ba người là như này: 慕长今 – Mộ Trường Kim, 柯珊河 – Kha San Hà, 风三 – Phong tam. Khổ thân anh Kim, chữ Mộ rõ lắm nét =))
Nam Kinh. Hai chữ này mười bảy nét, kí năm trăm bản, tổng cộng là 17 x 500 = 8500 nét. Nếu viết mỗi một trăm nét tiêu hao năng lượng bằng 1J, như vậy tiêu hao hết 85J. 1J có thể nâng vật nặng 0,1kg lên cao 1m, 85J có thể nâng vật trọng lượng 10kg lên cao 0,85m. Trong quá trình này còn tiêu hao thời gian cùng đau nhức cơ tay…. Đương nhiên nghe nói 1J có thể giết 1 người dùng một thanh thật sắc, rỗng ruột, xuyên từ hốc mắt ra sau đầu, hoặc từ khe hở xương sườn mà đâm vào tim, 1J cũng là đủ. Dụng lực 20N, di chuyển 5cm.
Vẫn là cái câu kia, thế là được rồi.
Nhưng Chu Nhã cho rằng, Chu Nam Kinh kí năm trăm bản chẳng là gì so với Mộ Trường Kim kí ba nghìn bản. Thậm chí nghe nói gần đây Mộ Trường Kim còn luyện ra được “công phu” kí tên bằng cả hai tay…..
Tiểu Hiên nho nhã: Mặc kệ thế nào, mấy cái kia anh không kí cho em => Anh cùng em bị nhà xuất bản K.O => Em không có tiền => Tình cảm anh em ta đi đến hồi cuối => Em đoạn tuyệt anh… Đúng rồi, nhà xuất bản bọn em đăng việc anh sẽ kí tên lên weibo rồi nhé.
Chu Nam Kinh: … Em mẹ nó ít nhất cũng phải hỏi xem anh có đồng ý không đã chứ!
Tiểu Hiên nho nhã: Anh, dù sao cũng đều phải đồng ý, hỏi hay không hỏi khác gì nhau?
…. Đây là ai thế!
Đây nhất định không phải Chu Nhã ôn nhu khả ái trí tuệ săn sóc mà hắn từng thích đi!!! Đây là ai vậy!!! Em mẹ nó bị ai xuyên!!!
Tiểu Hiên nho nhã hoan hỉ đăng một hình “=3=” lên, sau đó chuyển trạng thái thành “bận rộn”.
“=3=” – Ba kí hiệu này kích thích triệt để Chu Nam Kinh.
Mi cái nào Mi cái đầu ấy! Không biết thế nào là họa từ miệng mà ra sao?
Hắn tắt QQ đi, đốt một điếu thuốc, trong nháy mắt già đi hơn mười tuổi.
Chu Nam Kinh tâm phiền ý loạn tắm rửa nằm lên giường. Kết quả trên giường lăn qua lộn lại mãi không ngủ được.
Đại nhân, thần thiếp không muốn làm GAY a
..
Tác giả có lời muốn nói: Không phải cậu muốn làm GAY là thành GAY ngay đâu!
Ngày hôm qua phát hiện bản thân không bị rơi… Hóa ra là quên đặt thời gian đăng bản thảo…. Hì…