Có Một Người Tôi Yêu

Chương 30

Thiên An bỗng chợt nghĩ đến Nhi "không biết bao giờ cô ấy mới chịu dẫn mình tham quan đường phố Việt Nam nữa" vừa đi vừa nghĩ chẳng mấy chốc đã chạy đến cửa nhà Nhi. Trùng hợp là vừa lúc Nhi mở cửa cho Aki đi vệ sinh rồi cũng chuẩn bị đi làm.

- Hey chào cô - Thiên An bỏ tai nghe ra, lau bớt mồ hôi trên người, vẫy tay chào Nhi

- Ohh....mmm.....Chị đi chạy bộ sao? - Nhi không khỏi ngạc nhiên khi thấy Thiên An ở đây giờ này nhưng khi nhìn bộ đồ và những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán Thiên An thì cô cũng hiểu

- Đúng vậy *Cười*....cô chuẩn bị đi làm sao? - Thiên An thở gấp nói

- Vâng, tôi cho Aki đi vệ sinh xong thì chắc cũng sẽ đi làm - Nhi vừa nói vừa nhìn Aki

Thiên An biết vậy ngồi xuống vuốt ve bộ lông mượt của Aki.

- Nếu cô đi thì Aki sẽ ở nhà một mình đúng không? Nó chắc sẽ cảm thấy cô đơn lắm nhỉ?

- Vì là ngày nào cũng vậy nên tôi nghĩ nó cũng quen rồi.

- A hay là vậy đi, hôm nay cô có thể để nó ở cùng tôi được không? Tôi sẽ chăm sóc tốt cho nó - Thiên An nảy ra một ý tưởng và rất mong Nhi sẽ đồng ý

- Chuyện này... Cô không sợ phiền sao? Nó rất nghịch ngợm đấy - Nhi hơi băn khoăn về lời đề nghị, Aki rất ham chơi, nếu không để ý nó sẽ chạy đi linh tinh mất

- Không sao, tôi đảm bảo sẽ chăm sóc tốt cho nó ngày hôm nay. Cô có thể lấy số tôi, khi về thì gọi tôi sẽ trả Aki lại - Thiên An vừa nói vừa đưa tay ra ý muốn mượn điện thoại Nhi

Nhi suy nghĩ một hồi thì cũng đồng ý, đưa điện thoại cho An nhập số. Aki nãy giờ đứng vui vẻ vẫy đuôi, Thiên An đối với nó đâu xa lạ gì. Thiên An nhập số xong thì cũng trả lại điện thoại cho Nhi, Nhi cũng đưa dây cổ cho An.

- Thôi đến giờ tôi đi làm rồi, hôm nay phiền chị trông Aki giúp tôi. Đổi lại sau khi tan làm tôi sẽ dẫn chị đi vài chỗ, coi như tham quan đường phố.

- Thật sao? vậy thì tốt rồi, cảm ơn cô nhiều nha - Thiên An hớn hở vui mừng 

- Tôi vào nhà lấy đồ, chị đi chạy bộ tiếp đi nha - Nhi vẫy tay 

Sau khi Nhi đi vào nhà thì Thiên An cũng dắt Aki đi theo, trong lòng vui vẻ như mở tiệc. Trên đường còn nói chuyện linh tinh với Aki, mặc dù biết thừa là nó không thể hiểu được.

- Cô chủ của mày thật là tốt nha cún con.

- ---------------------------

Sau một buổi sáng làm việc, Nhi cố gắng hoàn thành thật nhanh công việc rồi xin trưởng phòng cho về sớm vì cô có một việc cần phải làm rõ. Sau khi được sự đồng ý của trưởng phòng Nhi vội vàng lấy xe và lái thật nhanh đi, cô muốn đến nhà của Linh Lan hỏi rõ về việc tại sao Thiên An lại không còn nhớ gì cả. Lần trước khi đến ăn sinh nhật của Linh Lan, cô vẫn nhớ địa chỉ nhà nhưng nhà Linh Lan ở hơi xa mà cô cũng cần về kịp giờ để thực hiện lời hứa với Thiên An nên phải đi thật nhanh. 

Cuối cùng Nhi cũng đến nhà Linh Lan, cô ấn chuông cửa mãi nhưng không có ai ra. Nhà Linh Lan thật lớn, lần trước đến vào buổi tối cũng không có nhìn rõ, hôm nay đến cô mới thấy ngôi nhà này thật đẹp. Nhi nóng lòng đứng đợi mãi cũng có một người giúp việc ra mở cửa.

- Cô tìm ai vậy? - Người giúp việc hỏi Nhi

- Xin hỏi có chị Linh Lan ở nhà không? 

- Cô tìm cô chủ sao? cô ấy hiện đang ở công ty 

- Cô có thể cho tôi địa chỉ công ty của chị ấy được không? tôi có việc gấp muốn gặp 

Người giúp việc cho Nhi địa chỉ công ty của Linh Lan, Nhi vội vã phóng một mạch đến. Nhi đi vào, ngay trước cửa là quầy lễ tân.

- Xin hỏi, chị Linh Lan làm ở phòng nào ạ? - Nhi đi đến hỏi 

- Chị có hẹn trước với giám đốc không ạ? - Cô gái kia lễ phép nói

- Không có, nhưng cô hãy nói với chị ấy tôi là Khánh Nhi chị ấy sẽ biết

Cô lễ tân gật đầu, cầm điện thoại bên cạnh lên ấn số. Một hồi thì có người bắt máy.

- Giám đốc có một người tên Khánh Nhi nói muốn gặp chị, tôi có thể cho cô ấy lên không? - Sau một hồi, cô lễ tân gật gật rồi cúp máy

- Phiền chị theo tôi - Cô lễ tân vừa nói vừa đưa tay chỉ đường cho Nhi.

Nhi đi theo, hai người vào thang máy đứng trong mãi cuối cùng cũng ra. Nhi được cô gái kia dẫn đến một căn phòng, bên trong cũng chỉ có một bộ bàn ghế và trang trí cây cảnh đơn giản. 

- Cô cứ ngồi đây một lúc nữa giám đốc sẽ đến - Cô lễ tân nói rồi cúi người lui ra

Nhi gật đầu ngồi xuống ghế đợi.
Bình Luận (0)
Comment