Cô Nàng Mắt Xanh Ngọc

Chương 20

Nó và Duyên vào quán ăn cho đã đời thì mới lếch thết đi về, vừa về đã thấy hắn và Quân mặt hầm hầm nhìn 2 đứa, 2 đứa nó không hề sợ sệt, nhìn sơ qua tụi hắn một cái, tụi nó quay đầu đi vào phòng, chưa vào được thì Duyên bị Quân kéo cổ tay lại, Duyên trầm mặt, nó thì thản nhiên đi vào nhưng không biết nó nghĩ gì mà quay lại nói vs hắn:

-Cảm ơn anh nha! – hắn vừa định nói gì đó vs nó nhưng thấy nó cảm ơn thì tự nhiên nở một nụ cười rồi kéo Quân vào phòng, nó cũng cười, cái cảm giác vui vui từ hắn mang lại khiến nó khó mà không cười, Duyên nhìn nó mơ màng thì nói:

-Cô có muốn vào không, cô Như Quỳnh? – nghe thấy đích danh của mình nó nhìn con bạn bằng nửa con mắt, đi váo trong mà nụ cười vẫn giữ trên môi. Lại một ngày nữa lại trôi qua, ngày mai là ngày đầu tuần không biết có gì đang chờ đợi 4 bạn trẻ đây?

“ Reng……….Cốc….Cốc”, tiếng đồng hồ vang lên inh ỏi, tiếng gõ cửa cứ vang lên không ngớt, nó bị ánh nắng chiếu vào mặt thì khó chịu lấy gói che lại ngủ tiếp, Duyên thì vò đầu bức tai, đi từng bước ra mở cửa, ngáp một cái, cô dụi dụi mắt nhìn ai là người gõ cửa, khi nhìn xong trề môi một cái, giọng ngái ngủ Duyên hỏi:

-Xin cho hỏi! Mới sáng sớm hai người qua đây làm phiền cái gì? – nhìn Duyên đang có thái độ không mấy thân thiện vs mình, tụi hắn vẫn thản nhiên đi vào, rất tự nhiên, rất thoải mái, tiêu sái đi vào trong khi Duyên đang ngơ như cây cơ, Duyên đi tới định hỏi lại câu lúc nãy thì Quân đứng dựa vào ghế sofa, tạy đút vào túi, tay cầm lấy quai cặp nhàn nhạy nói:

-Tụi này muốn đi chung vs mấy người? Mấy người chuẩn bị nhanh đi chứ. – Duyên liền lấy tay ngoáy tai, tên này mới sáng sớm ngủ chưa thức hay là mê sản gì mà nói cái gì nghe cứ lùng bùng cái tai, cô có nói đi chung sao? Cô có kêu đợi hay sao? Trong lúc Duyên đang ngu ngơ thì nó ngủ rất ngon nha! Nhưng tự nhiên nó thức giấc, đi ra phòng khách bởi tiếng hét của Duyên:

-AAAAAAAAA! Mấy người là biến thái!!!!!!! – nó liền nhanh tay nhanh chân chạy ra, đầu tóc rối bời không quan tâm, mang dép khác nhau không quan tâm, miệng còn dính ít ke nơi khoé miệng, không quan tâm. Nó lao nhanh vs tốc độ ánh sáng bước ra phòng khách, nhìn cảnh tượng này nó đứng hình trong gan tất, mắt nó trố to như đèn ôt, đầu óc nó cứ như ngưng hoạt động vậy, Duyên đang bị ai đó sàm sỡ, AAAAA! Nó chưa đủ tuổi để xem mấy cái này nha! Trời ơi! Nụ hôn đầu của Duyên đang rơi vào một tên đại sắc lang, mà đại sắc lang đó là tên Quân nhiều chuyện kia! Ôi thôi! Tiêu rồi lượm ơi! Duyên tác vào mặt Quân nói;

-Đê tiện! Lợi dụng! – mặt Duyên đỏ lên chưa từng thấy, môi mím lại, nó nhìn là biết con bạn giận lắm đây nhưng chuyện gì xảy ra chứ,. Hắn ngồi ở đó xem hai người chửi nhau, nó đi tới lay người hắn hỏi:

-Gì vậy hả? – hắn quay sang nhìn nó thì cười một trận, nó nhéo hắn một cái nói:

-Nói! Ngoại hình tôi bỏ qua một bên! Cái quan trọng là con bạn tôi nó bị cái gì? – Hắn kể cho nó nghe chuyện lúc nãy, thì ra là trong lúc Duyên đi vào thì đột nhiên bị ngả khi vấp phải cái chân của tôi và sau đó Quân tới đỡ rồi sau đó vì quán tính mà hai người có những hành động thân mật như thế, nó nghe xong thì biết mọi ngọn ngành là tên quái ác trước mặt, nó cũng không quan tâm cái gì nữa mà đi vào thay quần áo, nó đi vào nhìn vào chiếc gương to của tủ quần áo thì nó hét lên điên dại:

-Trời ơi! Tôi đây sao? Nhục quá mà!!!!!!!!!!! – hắn ờ ngoài nghe thì cười lăn lộn trong khi Duyên và Quân thì chửi nhau.

Khoảng 20’ sau, nó và Duyên bước ra khòi phòng, 4 đứa cùng đi học. Vừa vào lớp đã nghe cái tiếng oan oan của con lớp trưởng:

-Nè! Mấy đứa gần thi chất lượng đầu năm nhe mấy đứa! Chuẩn bị tâm lý đi nghe! – quái gì nữa? MỚi học mấy ngày mà thi chất lượng đầu năm! Có cần chuẩn bị tâm lý luôn không ta? Chắc cần! nó và Duyên vào chỗ ngồi, Duyên nói:

-Tính sao? Mấy bữa rài có hiểu gì đâu! Toàn bị nghĩ tiết không á? – nó vẫn thản nhiên thốt lên một câu tỉnh bơ:

-Thì cứ ăn trứng ngỗng hay cây gậy cũng ok chứ có gì mà lo lắng! – tụi hắn nghe nó nói thì liền nhìn nó, nó nhìn thản nhiên, Duyên nắm lấy bàn tay nó nói:

-Tụi mình cứ thế mà làm! – ôi trời! Vậy là chưa thi mà ăn chắc không điểm à? Hắn quay sang nói:

-Nè! Cô là osin của tôi nên cô ít nhất cũng phải giỏi giỏi chứ? Bộ cô óc bã đâu hả gì mà không biết làm? – xúc phạm, xúc phạm, tên này là chưa thấy quan tài chưa chịu ra nước mắt ủa nhầm chưa đổ lệ, thế ta sẽ cho biết tay:

-Vậy anh dám cá vs tôi không? – hắn hất mặt, cao giọng nói:

-Dám! Cá gì? – nó cười một nụ cười ác ơi là ác nó nói:

-Ai đứng nhất kỳ thi này! – nhìn nó cười hắn hơi rùng mình nhưng vẫn lấy lại bình tĩnh nói:

-Thua thì sao? Thắng thì sao? – nó vờ suy nghĩ, đưa tay lên cầm rồi quay sang nói:

-Thắng làm vua thua làm giặc! – hiểu rồi ý nó là thắng thì làm chủ mà thua là osin hả? Được chơi thì chơi hắn sợ ai? Hắn bao nhiêu năm là thủ khoa mà bây giờ thua một đứa con gái thì nhục biết mấy! Hắn liền gật đầu, hắn và nó móc nghéo. Thế là bắt đầu cuộc tranh tài rồi đây!!!!!!!!!!
Bình Luận (0)
Comment