Có Thật Là Đơn Phương?

Chương 15

Gương mặt xinh đẹp đầy tự tin, nụ cười tỏa sáng thu hút bao ánh mắt, Uyên trở nên thật nổi bật trong vô vàn cô gái ở đây.

-À…ờ…chào em, chị là Lan Anh, BẠN GÁI cũ của Tuấn.-Sau một hồi thất thần, cuối cùng cô bạn gái cũ của anh cũng bắt đầu lấy lại nét mặt mà nhấn mạnh chữ ‘bạn gái’ khi giới thiệu.

-Vâng ạ, anh Tuấn có nói với em rồi.-Những tưởng rằng cô sẽ tức giận không ngờ cái mà Lan Anh nhận được chỉ là một khuôn mặt thờ ơ không chút ghen tuông, bực bội. Lan Anh bỗng nhiên cảm thấy hơi sợ.

-Vậy à. Đúng rồi, suýt nữa thì quên, xin giới thiệu với anh Tuấn, đây là bạn trai em, Kiệt đồng thời cũng là con trai của giám đốc công ti Minh Minh.-Kéo người con trai đi bên cạnh từ nãy giờ, Lan Anh tự tin giới thiệu mà không biết rằng cậu bạn trai kia đang toát mồ hôi.

“Công ti Minh Minh? Hừm….”-Khi vừa nghe Lan Anh nhắc đến cái tên ‘Minh Minh’ Uyên đã hơi nghi nghi, cho đến khi nhìn thấy mặt tên con trai ngài giám đốc to lớn đó, cô chắc chắn một điều cái công ti Minh Minh này là công ti chuyên cung cấp vật liệu xây dựng và cũng chính là chi nhánh nhỏ của Hàn gia, tức là của gia đình cô. Cô bước lại mỉm cười…

-Chào anh,chúng tôi rất hân hạnh được làm quen với anh, sau này mong anh chiếu cố, phải không anh yêu.-Đưa ánh mắt long lanh nhìn đến Tuấn, anh cũng phối hợp để diễn tiếp vở kịch, con ông giám đốc quèn này anh còn không biết sao? Chính là gia đình có cái công ti nho nhỏ thế là ỷ đi ăn hiếp các công ti mới lập,ghét quá…Hacker MT tung một loạt bằng chứng phạm tội của chúng đưa lên mạng thế là công ti phá sản, phải làm thuê cho Hàn gia chứ to lớn gì.

Gật đầu một cách thật thà, Tuấn tiếp..

-Sau này phải nhờ anh chỉ giáo thêm rồi, bọn tôi còn non nớt lắm.

Thấy bạn trai mình được khen lại nhìn sang hai con người đang làm trung tâm của bữa tiệc phải xin dạy dỗ, Lan Anh sung sướng, mục đích của cô ta đạt được rồi ư? Tuấn đã hối hận khi bỏ cô chưa? Cái party này Lan Anh đã đợi rất lâu rồi, còn nhờ thằng bạn đóng giả bạn trai để lừa anh nữa…thật là kì công quá đi!!! Đang sống trong cái ảo tưởng hão huyền thì Lan Anh bị cô kéo về thực tại…

-Anh à, sao ‘bạn gái cũ’ của anh cười hoài vậy? Anh có đúng là đã từng yêu chị ấy không?-Từ khi bước chân vào đây, Uyên đã cực kì khó chịu với cái cô gái có tên Lan Anh này, trang điểm thì lòe loẹt, ăn mặc thì sexy quá mức, lại còn cách nói mỉa nữa, nếu vậy thì phải thỉnh giáo Uyên đại tỉ rồi…

-Anh cũng không biết nữa, em yêu à! Cô ấy anh chỉ biết qua, làm sao anh biết từng sở thích đặc biệt của người ta.-Oh my god, hai người này nêu thi vào trường sân khấu điện ảnh chắc thủ khoa, bình thường ghét nhau như chó với mèo thế mà khi đóng kịch lại anh yêu, em yêu ngọt xớt khiến người khác phải nổi da gà. Đấy, điển hình là cô bạn Lan Anh sau khi thoát khỏi cái mơ tưởng thì dần dần hiểu ra mình bị chơi khăm mà tức đến mặt chuyển màu liên tục. Nhưng có vẻ cũng không phải dạng vừa, khuôn mặt chị ta mỉm cười ngay tức khắc…

-Ôi, hai người thật là vui tính quá đi, hợp nhau quá à. Nêu mai sau hai người mà cùng nhau đi diễn hài chắc nổi tiếng lắm đó.-Coi như câu chốt, chị ta mỉm cười đắc thắng, sao? Tưởng lật đổ được Lan Anh này sao, còn mơ. Có thể đó là điều chị ta nghĩ, nhưng Uyên và Tuấn là ai? Một nổi tiếng là tiểu thư nghịch ngợm hai là hacker bí ẩn luôn thích chơi khăm nhau.

-Oa, cảm ơn chị nhiều ạ, em cũng rất muốn đem lại niềm vui cho người khác, đặc biệt là chị đấy ạ. Phải không anh yêu.-Uyên mỉm cười đáp lại.

-Đúng vậy em yêu. À mà quên mất, anh quên nói này Lan Anh, mai mốt em tìm con ông chủ nào có trình độ hơn đi, anh còn học hỏi đôi chút, chứ đằng này…-Tuấn nhìn sang anh bạn trai của Lan Anh thì ngán ngẩm lắc đầu.

~ Ha…ha…ha…~ Kết thúc, cả bữa tiệc như bùng nổ bởi tiếng cười của quan khách, nhân vật chính thì mặt cắt không còn một giọt máu nhưng vì không thể làm bẽ mặt nên vẫn phải cười tươi cho đến hết bữa tiệc. Vì không nỡ nhìn Lan Anh tức đến nỗi bất tỉnh nên Uyên và Tuấn sau khi tặng quá thì xin phép về trước.

Trên đường đi, chiếc xe mui trần màu đỏ nổi bật lên vì quá đẳng cấp và quá…ồn ào…

-Cái cô bạn gái cũ gì gì đó của anh thấy ghét.-Cô bực bội lên tiếng sau khi rời khỏi nơi ồn ào kia.

-Thì vậy tôi mới bỏ cô ta.-Tuấn vừa lái xe vừa trả lời một cách bông đùa.

-Nhưng tôi cũng phải khâm phục cô ta…

-Sao lại khâm phục???

-Có thể chịu đựng để làm bạn gái anh quả là một điều phi thường…đáng khâm phục.

-Cô…

-Cô với cháu cái gì, mà mặc cái bộ đồ này khó chịu quá, ghé shop nào mua cho tôi bộ đồ mới đi.

-Cô không có tiền sao mà bắt tôi mua.

-Ừm, đừng nói nhiều, à đằng kia có cái shop đẹp quá, rẽ sang đi. Nhanh lên…

-Cái cô này…

Chiếc xe dừng lại trước Na shop, Uyên tung tăng bước vào shop, không thèm liếc lấy Tuấn dù chỉ một lần, lắc đầu trước tính trẻ con của cô, anh bước theo sau.

-A, cái áo trên kia đẹp quá à, Tuấn ơi, mua cho tôi!!!-Uyên vừa bước vào shop đã say nắng một chiếc áo. Nhìn theo hướng chỉ của cô anh thấy một chiếc áo phông màu trắng bên trên có in hình chibi vô cùng dễ thương. Nhưng…

-Thưa quý khách, đó là đồ đôi mới nhập về, hai người đang yêu nhau thì mặc hai chiếc áo đó sẽ rất đẹp ạ.-Hai người đang ngắm chiếc áo thì có một cô mặc đồng phục của shop ra giới thiệu.

-Ừm, chị hiểu lầm rồi, yêu gì chứ ạ.-Uyên nhanh chóng giải thích với cô bán hàng mặt đỏ ửng.

-Tôi thật xin lỗi thưa quý khách.

-Dạ, không có gì nhưng chiếc áo đó không thể bán riêng được sao?-Nhìn cô bán hàng với ánh mắt long lanh, Uyên nói.

-Xin lỗi, nhưng không được ạ.

-Hừm, vậy thôi, nhưng tôi…thật sự rất thích chiếc áo đó.

Nhìn cô lưu luyến chiếc áo không muốn đi, anh không biết làm cách nào…

-Tôi mua hai chiếc áo đó.-Bỗng anh lên tiếng rồi chỉ vào chiếc áo cặp lúc nãy khiến Uyên cùng cô bán hàng cùng ngạc nhiên.

-Vâng, tôi sẽ gói lại cho quý khách.-Cô bán hàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và nói với anh.

-Cảm ơn.

-Anh…-Chờ cô bán hàng đi khơi, cô mới nhìn Tuấn ý hỏi.

-Dù sao cũng giả rồi, làm người yêu hết hôm nay luôn xem sao.

______________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________

Xin lỗi các tềnh yêu của Lyn, vì hôm qua có việc đột xuất nên không thể đăng chương như bình thường, một hôm nào đó Lyn sẽ đăng bù. Thank you very much! I love you!!!
Bình Luận (0)
Comment