Editor: Cẩm Hi
"Giải, giải quyết gì cơ, trước kia tôi với anh không có ân oán gì cả, gần đây cũng không có hiềm khích gì, giữa chúng ta không có cái gì cần giải quyết hết." Sở Tiếu Tiếu lùi về phía sau, ngoài mạnh trong yếu nói.
Cố Trăn: "Hừ."
"Từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng phải chịu tổn thất lớn như vậy đâu."
Sở Tiếu Tiếu suýt nữa thì nhảy dựng lên, tưởng nam chính đột nhiên muốn làm khó dễ.
Vấn đề là, nếu nam chính thật sự muốn động thủ, thì cô chạy hay là không chạy đây?
Ừm, xét về thể trạng khác biệt giữa nam và nữ, 36 kế chuồn là thượng sách.
Nhưng mà Cố Trăn liếc mắt một cái đã nhìn ra ý đồ của cô, Sở Tiếu Tiếu vừa mới nhấc được một chân lên, cổ áo đã bị ai đó xách lên.
Cố Trăn cười nham hiểm, "Tư thế này quen quen?"
Sở Tiếu Tiếu khóc không ra nước mắt, quen, sao có thể không quen cho được, lúc trước cô cũng làm vậy với con mèo tai cụp mà.
Nếu cô biết trước mèo tai cụp là nam chính, cô nhất định sẽ......... chớp lấy cơ hội, hung hăng tẩn anh ta thêm vài lần nữa.
Nếu bỏ lỡ cơ hội sẽ không còn nữa.
Truyện chỉ đăng tại truyenwiki1.com @ Kyoonglee và wordpress strawberrybh.wordpress.com, được edit và beta bởi Cẩm Hi. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy và không có sự đồng ý của Strawberry B. Mong bạn có thể quay về trang chính chủ để đọc full bộ truyện.
Cố Trăn đến gần cô, thấp giọng uy hiếp: "Không nghĩ tới em cũng có hôm nay phải không, hôm nay tôi sẽ cho em biết vì sao hoa lại đỏ như vậy."
Không phải em rất thích quấy rối tôi sao? Hôm nay tôi sẽ khiến cho em đi vào khuôn khổ.
Sở Tiếu Tiếu nhắm mắt lại, chuẩn bị chịu đòn. Kết quả trên môi mềm nhũn, cô bị hôn.
Cô mở to mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt.
Ấy, đây có phải nam chính không vậy, không phải bị ai xuyên vào rồi chứ?
Cô giãy giụa lùi lại một chút, che miệng, mặt đỏ bừng, "Anh, anh làm cái gì đấy."
Cố Trăn lời ít ý nhiều: "Làm . Em."
Dứt lời, anh bế Sở Tiếu Tiếu lên đi vào phòng tắm.
Sở Tiếu Tiếu có chút rối rắm, nam chính muốn cùng cô bạch bạch bạch, cô có nên từ chối không nhỉ.
Nhưng mà nam chính dáng cao chân dài, nếu từ chối thì có chút đáng tiếc.
Mặc kệ đi, nam nữ chính còn chưa có gặp nhau đâu, nam chính đang là cẩu độc thân mà, cô cần gì phải ngượng ngùng chứ.
Đừng ngại, cứ làm thôi.
Tuy nhiên, lý tưởng tốt đẹp, hiện thực đau đớn.
Xong việc, Sở Tiếu Tiếu đỡ eo giận dữ hét lên: "Đồ xử nam tự đại cao ngạo, không tiếp thu ý kiến thì tự đi mà quay tay đi."
.........
Lại một ngày nào đó, Sở Tiếu Tiếu bộc phát hỏi Cố bá tổng, "Anh cảm thấy thế nào khi vừa là người vừa là mèo?"
Cố bá tổng cười đắc ý, "Cảm giác rất tốt."
Sở Tiếu Tiếu: "Hả??"
Cố bá tổng: "Muốn phúc lợi thì biến thành người, còn nếu phạm lỗi thì biến thành mèo, hoàn hảo tránh được mọi nguy hiểm."
Sở Tiếu Tiếu nghiến răng nghiến lợi:......... Mẹ nó, quả nhiên là gian thương.
Tác giả có lời muốn nói: Truyện rất ngắn, đọc giải trí thôi ha ~