Chương 1023
“Oa, mau nhìn kìa, người đàn ông kia soái chưa…”
“Trời ơi, đôi song sinh kia là con trai của anh ta sao? Từ trước tới nay mình chưa từng thấy qua ba con nào lại đẹp trai như vậy đâu…”
“A a a, thật muốn phát điên mà. Cho hỏi bọn họ có phải là con người không? Xác định bọn họ không phải từ trong tranh bước ra chứ?”
“Thật kích động, bọn họ không phải là người của thành phố S đi? Bằng không sao từ trước đến nay tôi chưa từng gặp vậy?”
“Oa oa oa, mình bị thiếu dưỡng khí, không thở được rồi… Sao trên đời có thể có ba ba con như vậy chứ? Các người nhìn hai đứa con trẻ song sinh kia đi. A a a, cướp người có phải là phạm pháp không? Thật muốn cướp bọn họ về nhà quá…”
“Đúng vậy, đúng vậy. Cướp lớn về nhà làm búp bê bơm hơi, cướp nhỏ về nhà làm búp bê để đầu giường…”
“A, em gái à, em suy nghĩ nhiều rồi…”
Quân gia khẽ nhíu mày, những lời nói điên khùng của người qua đường đều lọt vào tai anh.
Với khí chất quý tộc bẩm sinh khiến anh đã sớm quen với cảnh tượng bị người ta chú ý như vậy.
Chẳng qua chuyện có người muốn cướp anh về nhà làm búp bê bơm hơi vẫn cực kỳ thỏa mãn lòng tự trọng của Quân gia!
Không có cách nào, ai bảo bây giờ cả ngày anh đều ở trong tình trạng ham muốn không được thỏa mãn, muốn làm búp bê bơm hơi cho Tịch Dao, nhưng người phụ nữ kia căn bản chẳng để ý tới anh…
Dương Dương đi ngang giống như một bá vương nhỏ vậy.
Trình Trình lại thở dài suốt đường đi…
Nơi này là khu vực trung tâm giải trí của thành cổ trong thành phố S.
Rất nhiều du khách đều tập trung ở đây, ngắm phong cảnh dọc đường.
Bắc Minh Quân dẫn theo hai đứa con song sinh đi tới không mục đích.
Ba ba con lại giống như làm dáng vậy, mỗi khi đến chỗ nào thì nhất định sẽ gây ra những tiếng than thở mê trai…
Nửa giờ trôi qua, nhưng con đường phía trước hình như không điểm cuối, Trình Trình theo sát bước chân của Bắc Minh Quân, Dương Dương lại dần dần tụt lại phía sau.
“Trời ạ, tự nhiên không đi nổi nữa rồi! Còn muốn đi tới khi nào thế?” Dương Dương ôm bụng, mất hứng giậm chân: “Ba chim chết, cái này cũng gọi là ra ngoài chơi sao…”
Trình Trình ngẩng đầu nhìn ba.
Lúc này Quân gia mới dừng lại, quay đầu liếc nhìn Dương Dương: “Nếu không con tưởng thế nào mới là chơi? Dẫn con tới khu vui chơi dành cho trẻ em à? Ngồi tàu lượn siêu tốc ngu ngốc? Hay chơi ngựa gỗ quay ấu trĩ?”
“A! Con vốn chính là trẻ con, con vốn là ấu trĩ, được không?!” Dương Dương không phục trừng mắt nhìn Bắc Minh Quân.
Mắt kính đen nhỏ trừng mắt kính đen lớn!
“Vậy từ hôm nay trở đi phải học cách trưởng thành lên, bỏ tính ấu trĩ của con đi!” Quân gia hừ lạnh một tiếng, tiếp tục đi.
Trình Trình liếc nhìn Dương Dương rồi theo sát bước chân của ba.