Chương 1389
“Mẹ, mẹ yên tâm đi, con đã kêu lão Lý đưa bọn chúng về nhà cổ rồi.” Bắc Minh Đông nhìn mẹ của mình đang nằm ở trên giường bệnh, mặc dù là bình thường bà hay nói chuyện mạnh miệng, nhưng mà giờ phút này trong lòng của anh ta vẫn cảm thấy rất là khó chịu.
Bà lại thấy được Bắc Minh Quân đang đứng ở bên cạnh của Bắc Minh Đông, bà nói: “Quân, ba của con…” Nói đến đây, đôi môi của bà bắt đầu run rẩy, trong mắt tuôn ra nước mắt, rốt cuộc cũng không nói gì được nữa.
Bắc Minh Đông vội vàng lấy khăn tay của mình ra lau nước mắt thay cho mẹ.
Bắc Minh Quân khom người xuống đưa tay nắm chặt lấy tay của Giang Tuệ Tâm: “Dì Tâm, con sẽ xử lý hậu sự của ba con thỏa đáng, dì cũng không cần phải quan tâm tới chuyện này.”
Giang Tuệ Tâm chậm rãi nói: “Bây giờ ba của con đang ở đâu, dì muốn đến nhìn ông ấy một lần.”
Mặc dù Giang Tuệ Tâm đối với Bắc Minh Chính có rất nhiều oán hận, nhất là về phương diện phân chia tài sản, ngay cả một đồng cũng không chia cho Bắc Minh Đông.
Nhưng mà chung chăn chung gối đã nhiều năm như vậy rồi, vẫn có tình cảm sâu đậm, cái chết đột ngột của Bắc Minh Chính đối với bà ta mà nói vẫn là đả kích vô cùng lớn.
“Dì Tâm, bây giờ dì phải bồi dưỡng thân thể cho tốt, chờ dì khỏe nhiều rồi thì con sẽ dẫn dì đi gặp ông ấy.” Bắc Minh Quân nói đến đây, nhẹ nhàng đưa tay của bà qua cho Bắc Minh Đông.
Nói với anh ta: “Cậu ở đây chăm sóc cho dì Tâm đi, tôi về xử lý chuyện hậu sự của ba trước.”
Nói xong, anh quay người lại mang theo Hình Uy rời khỏi phòng bệnh vip.
…
Bọn họ vừa mới đi ra khỏi phòng bệnh vip liền nhìn thấy một bóng dáng xuất hiện ở trước mặt của bọn họ.
“Chú hai, kể từ khi chia tay đến nay không có vấn đề gì chứ? Hôm nay là ngày đại hôn của chú mà lại không thông báo cho gia đình của chúng tôi một tiếng, có phải là về tình về lý thì đều có chút kỳ cục hay không?”
Người này nói chuyện ngã ngớn cay nghiệt như thế.
Không cần phải nhìn, nghe thấy thì liền biết là Khởi Hiên tới rồi.
“Cậu chủ Long, sao cậu lại đến đây vậy?” Hình Uy cảm thấy bất ngờ, nhất là anh ta lại đang chất vấn ông chủ kết hôn mà tại sao lại không báo cho người nhà cả biết vậy.
Khởi Hiên cười lạnh: “Chuyện của nhà họ Bắc Minh nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, nhất là tôi vừa mới nghe được phong phanh, khách sạn của chú hai xảy ra chuyện, có người bị thương, nên tôi đến đây xem thử.”
Nói đến đây, anh ta nhìn Bắc Minh Quân rồi nói: “Không phải người bị thương là chú hai đó chứ?”
Bắc Minh Quân nhìn chằm chằm vào Khởi Hiên: “Cậu đến đây là vì để chế giễu tôi à?”
Khởi Hiên cười khoác tay, sau đó đi đến bên tai của Bắc Minh Quân thấp giọng nói: “Nghe nói là chuyện của khách sạn ầm ỉ rất lớn, còn có người chết…”
Không đợi Khởi Hiên nói hết lời.
“Bốp…”
Trên mặt của anh ta liền chịu một đấm của Bắc Minh Quân.
Một đấm này đến quá đột ngột, Khởi Hiên không hề phòng bị một chút nào.