Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 1482

Chương 1482

Lúc Hình Uy còn muốn nói gì nữa nhưng Bắc Minh Quân lại dùng tay chỉ vào anh ta, bày ra vẻ mặt nghiêm túc nói: “Đừng nói cậu không làm được, bảo cậu theo đuổi Lạc Kiều cũng là nhiệm vụ của cậu, chỉ cho phép thành công, không cho phép thất bại.”

Hình Uy chỉ đành gật nói: “Cảm ơn chủ nhân đã tác thành.”

Bắc Minh Quân khoát tay với anh ta: “Được rồi, cậu đi nghỉ ngơi đi, suy nghĩ cho thật kỹ làm thế nào để theo đuổi người ta. Chỗ nào cần xài tiền thì xài, chỗ nào cần lãng mạn thì lãng mạn. Những khoản chi này đều tính cho tôi, cậu chỉ việc mạnh dạn theo đuổi người là được.”

Anh nói xong thì khoanh tay đứng trước bệ cửa sổ phòng làm việc, nhìn lên những vì sao lấp lánh trên bầu trời xanh thẳm, anh lại không khỏi nghĩ đến Cố Tịch Dao.

Thật ra những chuyện anh bảo Hình Uy làm cho Lạc Kiều vốn dĩ là những chuyện mà anh nên làm đối với Cố Tịch Dao.

Lúc này Cố Tịch Dao được chú Khôn đưa đến ngõ nhà cô.

Cô nói lời cảm ơn rồi nhìn chú Khôn lái xe rời đi.

Một mình cô bước vào ngõ nhỏ, bất giác ngẩng đầu nhìn bầu trời đen kịt mà lòng hơi nặng trĩu.

Cô đang lo lắng không biết liệu Vân Chi Lâm còn có tia hy vọng khiến cho vụ kiện chuyển bại thành thắng nào không? Nhưng chuyện càng khiến cô lo lắng hơn chính là Hình Uy có đi tìm Lạc Kiều không? Và liệu Lạc Kiều có bỏ đứa bé không?

Tối hôm trước khi mở phiên tòa, Vân Chi Lâm đã đưa đơn lên tòa xin thay đổi luật sư.

Bởi vì tính chất của vụ kiện nên rất nhanh tòa án đã duyệt đơn cho anh ta.

Sáng sớm, Cố Tịch Dao vừa tới công ty liền đi thẳng đến phòng làm việc của Vân Chi Lâm.

Sau đó, luật sư Vương đến công ty với nụ cười trên môi. Khi về đến chỗ ngồi, anh ta thấy tất cả tài liệu liên quan đến vụ kiện của Bắc Minh Quân vốn ở trên bàn làm việc của anh ta đều biến mất hết.

Tuy đối với anh ta mà nói vụ kiện này đã không còn khả năng cãi thắng nữa nhưng những việc cần phải chuẩn bị thì anh ta vẫn phải làm một lần.

Sau khi anh ta tìm kiếm một hồi liền gọi dì tạp vụ đang quét dọn đến hỏi: “Dì có nhìn thấy tài liệu trên bàn làm việc của tôi ở đâu không?”

Dì tạp vụ lắc đầu.

Nếu tài liệu bị mất ở chỗ của anh ta thì chuyện này không to không nhỏ. Vốn dĩ chứng cứ quan trọng cũng đã không còn nữa, có thể để cho Cố Tịch Dao gánh tội, nhưng tài liệu liên quan thì không giống vậy, bản thân anh ta cũng không thoát khỏi liên quan.

Nếu để Bắc Minh Quân biết được, phỏng chừng anh ta sẽ không còn chỗ đặt chân ở thành phố A này nữa.

Anh ta phải nói chuyện này với Vân Chi Lâm ngay lập tức mới được.

Nghĩ đến đây, anh ta sốt ruột đi đến phòng làm việc của Vân Chi Lâm.

Lúc này trong lòng anh ta có thể nói là nóng như lửa đốt, thậm chí anh ta cũng không gõ cửa mà đẩy cửa vào luôn.

Khi anh ta đang chuẩn bị mở miệng thì thấy trong phòng làm việc có hai người đang ngồi.

Vân Chi Lâm và Cố Tịch Dao đang ngồi trước bàn làm việc, trong tay bọn họ đang cầm một số tài liệu và cây bút trong tay bọn họ không ngừng ghi chép.

Luật sự Vương khẽ gõ cửa sau đó nói: “Luật sư Vân, không biết anh có thấy tài liệu trên bàn tôi không?”

Bình Luận (0)
Comment