Chương 1499
Hôm nay là ngày mở phiên tòa vụ kiện giữa Bắc Minh Quân và công ty giải trí mới, hôm nay lực lượng bên công ty giải trí mới rất đông đủ, hắn biết cho dù Bắc Minh Quân có là người có sức mạnh đến mấy thì cũng không thể thay đổi cái kết sẽ thua kiện này.
Thế là liền dựa vào ưu thế bẩm sinh của truyền thông, bắt đầu gây tiếng vang lớn ngay trước cửa tòa án.
Vì vụ án này có liên quan đến người nổi tiếng, nên tòa án quyết định không thẩm tra công khai. Vì vậy phóng viên của các cơ quan truyền thông lớn chỉ đành chờ trực bên ngoài cửa tòa án.
Trước khi Bắc Minh Quân đến: “người bị hại” Tam Hỗn đã đến nơi từ rất sớm.
Bây giờ anh ta đang muốn dốc toàn lực để than vãn kể lể chuyện Bắc Minh Quân đã đập hỏng máy móc của anh ta như thế nào trước mặt đám nhà báo.
Từ đó cố gắng để tạo thành cục diện một chiều.
Đúng lúc Tam Hỗn đang bắn mưa xuân tung tóe thì có tiếng cả dàn xe vang lên, xe của Bắc Minh Quân xuất hiện trước cửa tòa án, đám phóng viên liền vây kín như ong trước xe anh.
“Anh Bắc Minh, anh có nắm chắc được phần thắng hay thua trong vụ án ngày hôm nay không?”
“Anh Bắc Minh, về việc công ty giải trí mới phía người đến công khai chửi bới ác ý trước cửa tập đoàn Bắc Minh Thị, liệu anh có định kháng án sau khi tình tiết vụ án này kết thúc không?”
Hình Uy thấy một đám nhà báo chặn đứng trước đầu xe liền cau mày.
“Tránh ra, tránh ra…”
Đúng lúc đó, Vân Chi Lâm đi đằng sau cũng đỗ xe tại chỗ đỗ ngay trước cửa, sau đó xông thẳng vào đám đông xua các phóng viên ra.
Sau đó Cố Tịch Dao cũng dừng xe lại trước cửa tòa án, rồi đến giúp Vân Chi Lâm.
Bắc Minh Quân ngồi trong xe nhìn thấy cảnh này, hai đầu mày liền hơi nhăn lại, thực sự không ngờ hai người họ lại làm thế.
Phải biết khi mình là luật sư của Bắc Minh Quân, thì không thể hạ thấp bản thân đi làm một chuyện mà chỉ bảo vệ mới làm thế này được.
Tam Hỗn đứng một bên vừa nhìn thấy Cố Tịch Dao, hai mắt liền hơi nheo lại.
Chính là người phụ nữ này đã cố ý tiếp cận anh ta để điều tra sự việc, may mà sau này đã có người giúp anh ta giải quyết chuyện này rồi.
Cũng chính là người phụ nữ này, ngày đó hại anh ta bị Bắc Minh Quân đánh cho một trận bầm dập, đến tận bây giờ vết bầm trên mặt vẫn chưa tan.
Quả đúng là đồ lưu manh, chẳng có chút khí chất phù hợp làm chuyện lớn gì cả, anh ta càng nghĩ càng tức, mà càng tức thì lại bị kích động.
Anh ta chen lấn qua đám người đi đến trước mặt Cố Tịch Dao, hung dữ lên tiếng: “Con đàn bà đáng ghét này, chuyện hôm đó tôi còn chưa tính sổ với cô đâu!”
Cố Tịch Dao cùng lúc đó cũng nhìn thấy Tam Hỗn đi về phía mình, cô liền vô thức lùi chân về phía sau.
Vân Chi Lâm đang đuổi các phóng viên thì nhìn thấy một cái đầu hói hung tợn đi về phía này, anh liền theo bản năng nâng cao cảnh giác, đến khi anh biết cái đầu hói đó muốn đến tìm Cố Tịch Dao gây sự, anh không ngần ngại lấy thân mình đứng chắn phía trước Cố Tịch Dao: “Anh muốn làm gì, ở đây là tòa án, không phải chỗ để cho mấy người như anh đến đây làm loạn!”
Đi phía sau Tam Hỗn ngoài Tiểu Thiến còn có cả luật sư của anh ta đang vội vã chạy đến.
Tiểu Thiến đi đến bên cạnh Tam Hỗn, đưa tay nhéo anh ta một cái: “Anh có thể đừng gây chuyện ở đây được không?”
Câu nói này cũng đã nhắc nhở Tam Hỗn, cái tên này cũng thầm kêu lên một câu, sao lại không biết kiềm chế tính khí của bản thân như thế, suýt nữa thì làm hỏng việc lớn.