Chương 1616
Thấy giọng điệu của mẹ dứt khoát như vậy Cố Tịch Dao cũng không ngờ: ”Mẹ, mẹ nói oán hận rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Con rất muốn biết.”
Lục Lộ thở dài, bà nhìn ánh mắt Cố Tịch Dao rồi nhẹ nhàng đi không ít: ”Dao mối thù của mẹ với nhà Bắc Mình hoàn toàn là vì con.”
”Con ư?” Cố Tịch Dao có chút kinh ngạc, đúng rồi, mình từng là một cô nhi, nhưng với nhà Bắc Minh thì có can hệ gì?
Lẽ nào chuyện mình sinh con hộ Bắc Minh Quân mẹ biết rồi? Vậy cũng không thể, không thì bà có lẽ sẽ chất vấn cô trước mặt Bắc Minh Quân.
Trong đầu Cố Tịch Dao lập tức mờ mịt.
Lục Lộ nhìn con gái rồi kẻ những chuyện năm đó ra.
”Lúc đó mẹ là một ca sĩ, bên cạnh còn hai chị em, Ba người có thể nói là ngôi sao hot nhất lúc đó. Tất nhiên là không ít người theo đuổi. Một người chị em tốt của mẹ lúc đó quen Bắc Minh Chính, hình như lúc đó vợ ông ta đã qua đời rồi. Bọn mẹ đều vui mừng vì cô ấy có thể tìm được một mái ấm tốt.”
Cố Tịch Dao vừa nghe, trong lòng suy nghĩ: người bạn tốt gả cho ông cụ Bắc Minh mà mẹ nói đó không lẽ là mẹ của Bắc Minh Quân, Dư Như Khiết sao?
Nhưng cô không có hỏi mẹ, mà tiếp tục nghe mẹ kể lại chuyện này.
Lục Lộ tiếp tục nói: “Không lâu sau, mẹ đã quen được ba của con, sau đó thì có con. Lúc đó mẹ vẫn là ca sĩ, công việc rất bận. Thế là mẹ đã nhờ người bạn đó chăm sóc đứa bé vẫn còn đang mặc tã là con, mãi đến khi có một ngày lúc mẹ đang diễn thì nhận được một tin tức đáng sợ.”
Cố Tịch Dao nghe mà cũng rất căng thẳng, cô cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi một câu: “Mẹ, rốt cuộc là chuyện gì?”
Lục Lộ nhìn vẻ mặt sốt sắng của Cố Tịch Dao một cái, trong ánh mắt loé lên một tia sáng ai oán: “Tin tức mà mẹ đột nhiên nhận được chính là, con mất tích…” Bà nói đến đây, nước mắt trong khoé mắt tuôn trào ra.
Trong lòng Cố Tịch Dao cũng vô cùng khó chịu, cô lấy khăn tay của mình ra, lau đi nước mắt trên mặt của mẹ.
“Mẹ, đừng thương tâm nữa, con không phải đã quay về rồi sao, mẹ con chúng ta sau này sẽ sống cùng nhau, sẽ không chia xa nữa.” Nói đến đây cô lại hỏi: “Mẹ, vậy việc con mất tích có liên quan gì đến nhà Bắc Minh chứ, không phải nên là người bạn đã chăm sóc con của mẹ đó sao?”
Lục Lộ gật gật đầu: “Con nói không sai, thật ra mẹ cũng vô cùng hận người bạn đó của mẹ, nhưng nếu như không phải lúc đó Bắc Minh Chính mâu thuẫn với cậu ta, thì cậu ta cũng sẽ không sơ suất mà để mất con được. Thật ra, trải nghiệm của cậu ta cũng rất bi kịch, bởi vì theo như mẹ biết, Bắc Minh Chính sở dĩ lấy người bạn đó của mẹ, chính là bởi vì cậu ta giống với người vợ cũ đã chết của ông ta. Hơn nữa đứa con giữa bọn họ chính là Bắc Minh Quân hồi nãy đó.”
Cố Tịch Dao vừa nghe thì lập tức hít ngược một hơi lạnh, người bạn đó của mẹ quả nhiên là Dư Như Khiết!
Hơn nữa, điều càng không ngờ tới chính là, Dư Như Khiết mà luôn đối xử với mình không tệ lại chính là ‘hung thủ’ đã để lạc mình.
Thân thế của Bắc Minh Quân cũng dần dần được hé mở ra, anh sở dĩ hận mẹ của anh, hoá ra tuổi thơ của anh được trải qua trong sự tranh cãi của cha mẹ mình.
Sau khi Lục Lộ kể lại chuyện đã qua một cách đơn giản, bà quay sang nhìn con gái một cái, chỉ thấy ngoại trừ sự trầm tư thì trên mặt của cô cũng trở nên rất khó coi.
“Tịch Dao, con sao thế?”
Cố Tịch Dao giật mình, quay trở về từ trong dòng suy nghĩ phức tạp. Cô chấn chỉnh cảm xúc của mình một chút, sau đó nói: “Mẹ, mấy năm nay mẹ vì tìm con mà đã chịu không ít khổ cực rồi.”