Chương 1688
Vân Chi Lâm lấy từng kiện trong xe xuống, nghe cuộc tranh luận của hai người phụ nữ, trong lòng cảm thấy ghen tỵ: “Này hai người các cô có phải là dâng giáo đầu hàng rồi? Trước đây không phải một người thấy Bắc Minh Quân là không có sắc mặt tốt, người còn lại thấy Hình Uy cũng không muốn thấy sao?”
Câu nói này đã thức tỉnh Cố Tịch Dao và Lạc Kiều, hai cô cũng không tranh luận nữa, ngoan ngoãn đẩy cửa ra đi vào.
Trình Trình nắm bàn tay nhỏ của Cửu Cửu đi theo sau mẹ, đi vào.
Đi vào biệt thự, mặc dù cách trang trí ở đây không xa hoa như Nhà tổ của Bắc Minh, nhưng cũng có thể coi là kiểu trang trí bậc nhất.
Ba tầng thang máy vào nhà, nội thất gỗ nguyên khối cao cấp bao gồm cả sàn nhà. Bốn mặt của căn phòng đều có cửa sổ, phòng nào cũng rất sáng sủa.
Lạc Kiều cũng đã từng nhìn thấy không ít biệt thự, nhưng những ngôi biệt thự cao cấp như này cô ta thật sự rất ít khi nhìn thấy.
“Tịch Dao, số hành lý này để ở đâu?” Vân Chi Lâm chuyển từng kiện hành lý vào trong phòng khách
“Anh hỏi em làm gì, đây là nhà của Kiều Kiều, có cái gì anh hỏi nữ chủ nhân ở đây đi.” Cố Tịch Dao khẽ cười, nháy mắt với Vân Chi Lâm.
Lạc Kiều đến đây, cho dù lúc trước không muốn đến, nhưng bây giờ đã bị không gian thoải mái ở đây thuyết phục: “Trước tiên anh cứ đem số hành lý này lên phòng ngủ trên tầng trước đi.”
Biệt thự của Hình Uy cũng đủ lớn, không chỉ mỗi người một phòng ngủ, ngoài ra còn có phòng trống.
Lạc Kiều trong mấy ngày ngắn ngủ còn thiết kế phòng cho em bé, phòng sách, phòng tập thể hình, thậm chí còn có một phòng karaok.
Đợi đến khi mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa, cuối cùng Cố Tịch Dao cũng thở ra một hơi
Trước đây cô còn lo lắng, một ngày nào đó Hình Uy hoặc Bắc Minh Quân sẽ đột ngột xuất hiện, tiểu bảo bối sẽ phải làm sao.
Nhưng trong một cuộc điện thoại gần đây với Hình Uy, anh ta nói một cách rất rõ ràng, vì Lạc Kiều, vì đứa bé trong một khoảng thời gian ngắn anh ta sẽ không đến.
Câu nói này khiến sự lo lắng của Cố Tịch Dao được đặt xuống.
Những ngày tháng ở đây, cuộc sống của mọi người có thể dùng 2 từ để hình dung chính là “thoải mái.”
Mỗi ngày Cố Tịch Dao ngoài công việc bận rộn, còn phải đến bệnh viện để chăm sóc mẹ.
Trong khoảng thời gian này, bà kể cho Cố Tịch Dao kể nghe rất nhiều chuyện lúc trẻ của mình, nhưng hầu hết đều là những câu chuyện thú vị về sự nghiệp diễn xuất của bà.
Bởi vì Lục Lộ không muốn nhớ lại những chuyện khiến mình và con gái cảm thấy khó chịu.
Từ trong câu chuyện của Lục Lộ, Cố Tịch Dao cũng hiểu được tình cảm của mẹ và Dư Như Khiết còn có Giang Tuệ Tâm rất sâu sắc.
Tiếng hát của mẹ, tiếng đàn dương cầm của Dư Như Khiết, còn có vũ đạo của Giang Tuệ Tâm đã từng nổi tiếng khắp thành phố S.
Thực ra trong câu chữ Lục Lộ cũng có chút tiếc nuối khi Dư Như Khiết rời khỏi Mạc Cẩm Thành để gả cho Bắc Minh Chính.
Từ sau khi tuổi thơ của Cố Tịch Dao bị Dư Như Khiết cướp đi bọn họ đã bắt đầu trở nên xa lạ, đến sau này cũng cảm thấy có chút buồn vì không còn liên lạc với nhau nữa.