Chương 1775
Bắc Minh Quân xoa xoa hai mắt, chậm rãi nói một câu: “Văn phòng luật sư Chi Lâm.”
Hình Uy nghe xong, đây không phải là chỗ làm việc của cô chủ hả? Anh ta nhìn đồng hồ ở trên xe, bây giờ là thời gian mà cô ấy làm việc.
Thế là anh ta đạp xuống chân ga, ô tô nhanh chóng lái về phía văn phòng luật.
Đến dưới lầu của văn phòng luật sư, Hình Uy dừng xe.
Anh ta biết là Bắc Minh Quân chắc chắn sẽ không đi lên tìm Cố Tịch Dao, chỉ là bởi vì anh cũng không muốn nhìn thấy Vân Chi Lâm mà thôi.
“Ông chủ, có cần tôi đi lên lầu mời cô xuống đây hay không?”
Bắc Minh Quân nhẹ gật đầu.
…
Lúc này đã sắp đến thời gian nghỉ trưa, Vân Chi Lâm bước ra từ trong phòng làm việc, giống như là thường ngày chuẩn bị rủ Cố Tịch Dao đi ra ngoài dùng cơm trưa.
Chỉ là lúc này cửa của khu làm việc mở ra Hình Uy bước vào từ bên ngoài.
Anh ta nhẹ gật đầu với Vân Chi Lâm, sau đó đi thẳng đến khu làm việc của Cố Tịch Dao.
Nhìn thấy Hình Uy đang đứng ở trước mặt của mình, Cố Tịch Dao hơi giật mình và bất ngờ: “Hình Uy, anh đến đây để làm gì vậy, có phải là anh muốn gặp Kiều Kiều không? Bây giờ hai người cũng đã làm lành với nhau rồi, trực tiếp đi tìm cô ấy là được, cần gì phải kêu tôi truyền lời cho hai người.”
“Cô chủ, không phải là tôi muốn tìm cô, mà là ông chủ muốn tìm cô.”
Cố Tịch Dao và Vân Chi Lâm nghe xong thì đều nhíu mày lại, anh lại suy nghĩ cái gì nữa đây?
Vân Chi Lâm mỉm cười với Cố Tịch Dao: “Xem ra là trưa ngày hôm nay anh phải đi ăn một mình rồi.”
Thật ra thì Cố Tịch Dao cũng rất muốn từ chối Hình Uy, bởi vì cô cũng không muốn gặp lại Bắc Minh Quân, nhưng mà dựa vào mặt mũi của Hình Uy và Lạc Kiều, cô vẫn nên đi gặp anh một chút.
“Chi Lâm, xin lỗi nha.” Cố Tịch Dao nói xong thì cầm lấy túi xách của mình đi ra khỏi phòng, đi theo Hình Uy bước ra khỏi văn phòng luật sư.
“Cô chủ, mời lên xe.” Lúc này Hình Uy đã mở cửa xe ra, một cái tay che ở trên mui xe.
Cố Tịch Dao nhìn thấy Bắc Minh Quân đang ở bên trong, nhưng mà lúc này cô cũng chỉ đành ngồi xuống.
Hình Uy đi vòng qua đầu xe ở phía trước, ngồi lên ghế lái.
“Ông chủ, chúng ta đi đâu đây?”
Bắc Minh Quân nhìn thấy Cố Tịch Dao đã đến rồi: “Chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi, về phần địa điểm thì em cứ chọn đi.”
Cố Tịch Dao suy nghĩ một chút, sau đó liền chỉ Hình Uy lái xe đến cửa hàng mà cô đã ăn nem rán vào lần trước.
Bắc Minh Quân mở cửa bước xuống xe, ngẩng đầu lên nhìn thấy đây là một cửa hàng không đáng chú ý tới, thức ăn ở nơi này là loại giá rẻ, thậm chí cũng không quá ba mươi nghìn đồng.
“Sao vậy, có phải là anh không thường đến mấy cửa hàng như thế này không? Cũng khó trách, tổng giám đốc giống như là anh bình thường đã quen ăn nhân sâm bào ngư, đến đây không quen cũng là chuyện bình thường thôi, trưa ngày hôm nay anh cứ ở đây đi.” Cố Tịch Dao nói, tự mình bước lên bậc thang đi vào trong.
“Hôm nay cô Cố lại đến đó à, cô muốn dùng món gì.” Chủ tiệm rất nhiệt tình tiến lên chào đón.
Lúc này Bắc Minh Quân và Hình Uy cũng đi đến.