Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2097

Chương 2097

Nhưng bọn họ rốt cuộc đi đâu rồi, lại trở thành một câu đố.

Lúc này, anh chắc đi đến hành lang nào đó của khu nội trú, vô thức cúi xuống.

Thì nhìn thấy ở một hành lang trước mặt, một người đàn ông có dáng dấp tương đương anh mau chóng lướt qua.

Ngoại hình của người đàn ông đó rất đặc biệt, sau gáy của anh ta có một cái bím tóc nhỏ.

Anh ta không phải ai khác, chính là Đường Thiên Trạch!

Tối qua anh ta ở cùng với Cố Tịch Dao, sau đó thì biến mất.

Dù biết Đường Thiên Trạch sẽ không làm Cố Tịch Dao bị thương, nhưng vẫn vì cô mà cảm thấy có hơi lo lắng.

Bắc Minh Quân vội vàng đi tới, để tránh anh ta lại từ trong tầm mắt của mình chạy mất, vậy thì thật sự rất khó để tìm được tung tích của Cố Tịch Dao nữa.

Vì không để Dương Thiên Trạch phát hiện ra anh, anh cố gắng duy trì khoảng cách.

Chỉ thấy anh ta cuối cùng đến trước cửa một phòng bệnh, đẩy cửa đi vào.

Bắc Minh Quân bước nhanh tới, quan sát tình hình xung quanh.

Vị trí của phòng bệnh này cách ra mấy chỗ khác, hơn nữa không phải rất dễ thấy.

Đương Thiên Trạch chọn căn phòng này chắc cũng là vì để che giấu. Anh ta có lẽ chính là đề phòng anh sẽ tìm đến đây nên cố tình chọn.

Anh dán vào cửa phòng bệnh, nghe bên trong có động tĩnh gì không.

Đoán chắc trong phòng bệnh ngoài Đường Thiên Trạch ra, chắc còn có Cố Tịch Dao ở bên trong.

Bắc Minh Quân lúc này cũng không nghĩ nhiều như thế, nắm tay nắm cửa, khẽ khàng mở ra một khe cửa.

Đường Thiên Trạch không có khóa cửa, chắc là cảm thấy chỗ này sẽ không có ai chú ý đến.

Bắc Minh Quân lập tức xông vào phòng bệnh.

Anh lập tức nhìn thấy Cố Tịch Dao đang nằm trên giường bệnh, cô nhắm chặt mắt hình như đang ngủ say.

Đường Thiên Trạch ngồi ở trên sô pha cách giường bệnh của cô không xa.

Anh ta hình như đối với sự xuất hiện bất ngờ của Bắc Minh Quân mà không có bất kỳ sự phòng bị nào, ngây ra.

Sau khi nhìn rõ là Bắc Minh Quân, anh ta vẫn cảm thấy có hơi bất ngờ: “Không ngờ anh nhanh như vậy đã tìm được nơi này rồi.”

“Anh làm gì với cô ấy.: Bắc Minh Quân lúc này đã bốc lên lửa giận, Cố Tịch Dao nếu như có một bị thương tổn nào, đều có thể khiến anh trở nên phát điên.

***

Đường Thiên Trạch từ từ đứng dậy, trên mặt đã khôi phục nụ cười quen thuộc trước kia.

Anh ta làm thế tay im lặng với Bắc Minh Quân, sau đó rất nhỏ giọng nói: “Anh nhỏ tiếng một chút có được không, sẽ đánh thức cô ấy dậy.” Sau đó chỉ ra cửa: “Có gì chúng ta ra ngoài nói.”

Nói xong, anh ta thấy Bắc Minh Quân không nhúc nhích: “Sao thế, anh còn có nghi ngờ gì sao? Chỗ này là địa bàn của anh, tôi không thể làm gì anh hay cô ấy được cả.”

Bình Luận (0)
Comment