Chương 2170
“Con bé Cửu Cửu bị sao vậy?” Lạc Kiều chưa từng nhìn thấy Cửu Cửu như thế này.
Anna cẩn thận đỡ Lạc Kiều ngồi trên ghế sofa: “Để tôi đi xem thử cái đã.”
Lúc này cửa thang máy lại mở ra Trình Trình và Dương Dương bước ra từ bên trong.
Bọn nó vừa nhìn thấy Anna liền hỏi ngay: “Dì Anna ơi, dì có nhìn thấy em gái không?”
“Con bé vừa mới chạy vào nhà vệ sinh rồi.” Anna nói, tay chỉ về phía nhà vệ sinh.
“Nè Dương Dương, có phải là lúc nãy ở trên đó cháu vừa mới nói gì với con bé không vậy, sao dì nhìn thấy vẻ mặt của con bé không thích hợp cho lắm.” Lạc Kiều chất vấn.
Dương Dương phải nói là khóc không ra nước mắt: “Oan cho cháu quá đi thôi, dì Kiều Kiều, lúc nãy Trình Trình đã hỏi cháu một lần rồi, cháu cũng chỉ có miêu tả ba hơi khoa trương một chút, những chuyện còn lại không có làm cái gì hết, em gái chạy xuống đây là do anh Trình Trình cho em ấy nhìn ảnh chụp của ba cho nên em ấy mới như vậy đó.”
Anna lôi kéo tay nhỏ của Dương Dương rồi hỏi: “Cháu nói cái gì chứ, Cửu Cửu đã nhìn ảnh chụp ba của bọn cháu rồi?”
“Đúng vậy ạ.” Dương Dương nhẹ gật đầu.
Anna lập tức che miệng bật cười.
Ba người còn lại ở trong phòng đều cảm thấy có chút kỳ quái.
“Dì Anna ơi, dì bị sao vậy?” Cái này khiến Trình Trình và Dương Dương lại càng cảm thấy không thể giải thích được.
Anna ổn định cảm xúc, sau đó khoát tay nói: “Không có gì đâu, đây là ma chú của mẹ bọn cháu đã hạ cho Cửu Cửu đó.”
“Đây là ma chú của mẹ hạ cho Cửu Cửu ạ?”
Trình Trình có chút nghi hoặc, ánh mắt của Dương Dương thì lại trở nên sáng ngời giống như là phát hiện ra một đại lục mới.
Anna nhẹ gật đầu: “Chuyện này nói ra thì rất dài dòng.”
…
Lời đã nói đến mức này rồi, có rất nhiều chuyện cũng không cần thiết phải che giấu nữa.
“Lúc đó mối quan hệ của mẹ bọn cháu với ba của bọn cháu có thể nói là còn be bét hơn hiện tại rất nhiều, hơn nữa lúc đó Dương Dương lại được phán giao cho ba của bọn cháu sau cuộc kiện tụng ở trên tòa.”
Mặc dù là Trình Trình và Dương Dương không biết chi tiết cụ thể như thế nào, nhưng mà kết quả vẫn là rất rõ ràng.
“Chính là bởi vì chuyện này cho nên mẹ không muốn để cho ba biết sự tồn tại của em gái, vẫn luôn để con bé ở lại với dì Anna ở Sabah có đúng không.” Trình Trình dường như đã suy đoán ra được.
Anna gật đầu một cái: “Chính xác, chuyện là như vậy đó, cái này giấu một phát là giấu đến hiện tại luôn. Mặc dù là mối quan hệ của bọn họ đã có chỗ thay đổi, nhưng mà mẹ các cháu vẫn giữ lại chút cảnh giác đối với ba của bọn cháu.”
“Hiện tại ngoại trừ ba không biết sự tồn tại của em gái thì những người ở bên ngoài trên cơ bản đều biết hết rồi, chỉ dựa vào điểm này thật ra thì ba cũng rất đáng thương.” Dương Dương bộc lộ cảm xúc nói.
Trình Trình có chút bất ngờ mà nhìn Dương Dương, đây không phải là những lời mà cậu có thể nói ra.
Quả nhiên là sau khi Dương Dương nói xong những lời này được một lúc thì lại bổ sung thêm một câu: “Người đáng thương tất có chỗ đáng hận.”