Chương 2208
Chỉ có điều khiến cô đau đầu đó chính là Đường Thiên Trạch. Anh ta hình như cả ngày ở trong văn phòng của cô, làm như đang thay Bắc Minh Khởi Hiên báo cáo tình hình công việc.
Thời gian còn lại thì không ngừng tìm chủ đề nói chuyện với cô.
Có điều may mà đến cuối cùng Đường Thiên Trạch sau khi ăn trưa xong, đã nhận một cuộc điện thoại thì liền rời khỏi.
Hình Uy vốn có một chút hảo cảm với Đường Thiên Trạch, nhất là lúc đầu khi anh ta đưa Cố Tịch Dao và Dương Dương từ trong rừng trở về.
Nhưng càng về sau, sự việc xảy ra càng lúc càng nhiều, hơn nữa rất nhiều chuyện lớn dường như đều có dính dáng đến anh ta. Cộng thêm ông chủ cũng không chỉ một lần nhắc nhở Cố Tịch Dao đừng tiếp tục qua lại với anh ta.
Sau đó ấn tượng Hình Uy về anh ta lần sau không bằng lần trước.
Bắc Minh Thị có ba người không muốn ở đây nhìn Đường Thiên Trạch: Bắc Minh Quân, Cố Tịch Dao, Bắc Minh Khởi Hiên. Bây giờ còn có anh ta – Hình Uy.
“Cô Cố, thật sự không biết cậu Khởi Hiên rốt cuộc xem trọng anh ta ở điểm nào, tuyển anh ta vào làm trợ lý.”
Cố Tịch Dao cũng không nghĩ thông, có điều bây giờ bản thân cũng không có nhiều tinh thần như vậy mà đi quản chuyện này.
Cả buổi chiều, cô đều tập trung xem xét các loại văn kiện mà các bộ phận của tập đoàn đưa đến.
Trong lúc bất tri bất giác, ánh nắng bên ngoài cửa sổ bị bóng tối che phủ, trên đường phố thắp sáng ánh đèn làm nổi bật cuộc sống về đêm của thành phố này.
Hình Uy thu dọn văn kiện trên bàn xong, đi đến trước mặt Cố Tịch Dao: “Cô Cố, công việc hôm nay làm đến đây thôi, tôi thấy cô hôm qua cũng không có nghỉ ngơi tốt, không bằng hôm nay về nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai chuyện của ông chủ sẽ mở phiên tòa xét xử rồi.”
Cố Tịch Dao nghe vậy, biểu cảm trên mặt hơi cứng lại. Hôm qua, sau cuộc trò chuyện ngắn ngủi với con trai thì càng chắc chắn cái chết ngoài ý muốn của mẹ không có liên quan đến Bắc Minh Quân.
Nhưng, cô lại không biết mình có nên tham gia buổi xét xử này không.
Có điều là người thân duy nhất của người bị hại, cô vẫn quyết định đến một chuyến, bởi vì cô biết, hung thủ thật sự ngày mai nhất định sẽ xuất hiện.
Hình Uy lái xe đưa Cố Tịch Dao về biệt thự.
Bọn họ về sớm như vậy, Dương Dương cảm thấy có hơi bất ngờ. Có điều nghĩ đến đằng sau mình có nhiều người làm ‘đệm lưng’ cho mình như vậy thì không có gì lo lắng nữa cả.
“Hôm nay mấy đứa làm sao thế, mẹ về sớm vậy không phải rất tốt hay sao?” Cố Tịch Dao thấy là lạ nhìn đám Dương Dương.
“Nguyên, không có gì. Bọn chúng hôm nay chẳng qua đang cá cược cô liệu có tan làm đúng giờ hay không, cô xem bộ dạng này cho bọn trẻ này, đều là vì đánh cược thua rồi. Được rồi được rồi, tất cả đi ăn cơm thôi.”
Có lẽ là vì tinh thần hôm nay của Cố Tịch Dao có hơi mệt quá rồi, không có để ý mấy điều này. Sau khi ăn cơm xong, cô không có giống như mọi khi chơi với Cửu Cửu, cùng Anna, Kiều Kiều xem TV.
Mà đi ra khỏi phòng ăn, sau khi đưa Cửu Cửu cho Anna thì chuẩn bị về phòng của mình.
“Nguyên, thế nào nhìn cậu hôm nay có hơi không có tinh thần thế, có muốn cùng chúng tớ xem TV không, thả lỏng một chút?” Lạc Kiều hỏi.
***
Đối với lời mời không đáng tin như này của Lạc Kiều, bất luận là Anna hay Dương Dương, đều đưa ánh mắt kinh ngạc về phía cô ta.
Đều nói phụ nữ mang thai thì sẽ ngốc ba năm, không ngờ nhanh như vậy cô ta đã hiện hình rồi.