Chương 2247
Anh lấy một tờ giấy ghi chép từ trong túi tây trang ra, rất nhanh viết xuống một địa chỉ đưa cho lái xe: “Ông chở tôi đến chỗ này.”
Có điểm đến, lái xe xem như là thở phào một hơi, đợi cho đèn xanh sáng xong, ông ta gần như là lái với tốc độ nhanh hơn bình thường.
Sau nửa tiếng, xe taxi dừng ở trước cửa quán bar Zeus
Bắc Minh Quân xuống xe, chỉ thấy quán bar không có nhiều xe dừng ở trước như bình thường, lúc này trống vắng, cửa lớn đóng chặt.
Anh lại nhìn bên ngoài một chút, bây giờ đúng ra phải là thời điểm đông như trẩy hội, sao vẫn chưa mở cửa.
Không biết hai tên nhóc kia làm cái quỷ gì, Bắc Minh Quân cũng không nghĩa nhiều, nắm lấy tay vặn cửa nhẹ nhàng dùng lực, cửa đã bị kéo ra.
Anh nhìn thấy trong quán bar tối đen như mực, một chút tiếng động cũng không quá, này cũng quá không bình thường rồi.
Lấy điện thoại ra, mở đèn pin, một tia sáng trắng chiếu vào trong quán rượu tối đen như mực.
Chùm sáng trắng quét qua, ngoại trừ cái bàn sắp xếp ngay ngắn, quầy bar và bàn DJ trống trơn, không còn tung tích của người nào.
Chẳng lẽ nói bọn họ cũng không đến? Nhưng mà không thể nào, cửa mở được nói lên bọn họ hẳn là ở đây, ít nhất là có Lão Bạch.
***
Bắc Minh Quân quyết định vẫn là đi vào xem.
Đang lúc anh cất bước đi vào quán bar, sau khi cửa chính đóng lại, đột nhiên cảm thấy không khí bên cạnh anh xuất hiện xao động rất nhỏ.
Ngay sau đó, chỉ thấy trước mặt tối sầm.
Không biết là ai, dưới tình huống Bắc Minh Quân không chút phòng bị dùng một cái túi chính xác trùm lên đầu anh.
Hơn nữa, không chỉ như thế, còn một hơi thở khác liên tục trói tay Bắc Minh Quân lại.
Bắc Minh Quân là người đã trải qua nhiều chuyện, sau khi trong lòng hốt hoảng thì nhanh chóng bình phục lại. Anh đoán được ở chung quanh mình hẳn là có hai người, nếu không với tốc độ của con người không thể vừa bẫy mình vừa buộc chặt tay mình được.
Lại nhớ đến cửa ra vào có một chiếc xe, cửa chính không khóa, quán bar trống rỗng không mở đèn….
Chẳng lẽ là sau khi Sở Nhị nói điện thoại với mình xong, quán bar xảy ra chuyện gì sao? Tính toán cẩn thận, nếu trong khoảng thời gian này xảy ra chuyện gì, cũng không phải là không thể được.
Nhưng mà bọn họ bình thường cũng có vẽ không quá khoa trương, quán bar của bọn họ cũng không xuất hiện trường hợp khách đánh nhau hay là cắn thuốc.
Vậy thì sẽ trêu chọc đến người nào chứ?
Bây giờ quan trọng nhất là biết rõ hai người trong phòng là ai, ít nhất hiện tại xác định chỉ có hai người.
Mục đích của bọn họ đến đây là gì.
Sở Nhị và Lão Bạch lúc này đang ở đâu, bọn họ có chuyện gì không.
“Mấy người là ai, hai người bạn của tôi ở đâu?” Giọng điệu của Bắc Minh Quân rất vững vàng, có vẻ vô cùng bình tĩnh.
Nhưng mà ngoài dự đoán của anh, hai người kia không lên tiếng, chỉ là yên lặng đẩy Bắc Minh Quân tiếp tục đi vào sâu trong quán bar.
Nhưng mà làm cho anh cảm thấy bất ngờ đó là, trong quá trình này cũng không đụng phải cái gì. Điểm này có thể đoán ra được, người này hẳn là có đèn chiếu sáng.