Chương 2299
“Cơ hội vô cùng tốt?” Trong mắt của Lý Thâm vụt qua mấy tia sáng.
Đường Thiên Trạch rất chắc chắn gật đầu: “Không sai. Đó chính là con đã tiến vào Bắc Minh Thị, hơn nữa Nguyên cô ấy là tổng giám đốc của Bắc Minh Thị. Tương lai, con sẽ có thể nghĩ cách thuyết phục cô ấy đứng về phía chúng ta, đem cả Bắc Minh Thị thu vào trong túi của chúng ta. Trừ điều này ra, còn có một Bắc Minh Khởi Hiên. Cậu ta tuy là người của nhà Bắc Minh, nhưng cũng luôn nhằm vào Bắc Minh Quân. Hơn nữa cũng một lòng muốn thâu tóm Bắc Minh Thị. Trước đây con sẽ có hơi lo lắng, nhưng bây giờ lại hoàn toàn không cần lo lắng rồi, bởi vì dựa vào quan hệ trước đây của cậu ta với Tịch Dao, cậu ta cũng sẽ không làm khó cô ấy. Chỉ cần cậu ta vừa thu tay thì chúng ta không có gì phải lo lắng nữa rồi.”
***
Dưới ‘sự phù phép’ của Cố Tịch Dao, quán ăn của Anna cuối cùng trở thành công ty cung cấp dịch vụ ăn uống có sự tham gia của Bắc Minh Thị và tập đoàn GT, do Anna làm chủ kinh doanh.
Lý do đề nghị từ một quán ăn bình thường chuyển thành công ty cung cấp dịch vụ ăn uống, đó là vì bất luận là Mạc Cẩm Thành hay những người khác ở đây, đều cho rằng dựa vào tay nghề nấu nướng của Anna, một quán ăn nhỏ nhất định sẽ không để vào mắt, lắc người khẽ biến, khiến người ta mắt phải sáng lên.
“Nếu thoả thuận giữa hai bên chúng ta đã đạt được rồi, vì để mọi người đều có chỗ thuận tiện, vậy thì ngày mai mời cô Anna đến Bắc Minh Thị ký hợp đồng đi. Đến lúc đó chúng ta cũng sẽ đem hợp đồng đưa qua cùng. Mà chúng ta có thể cung cấp cho cháu, không chỉ là một chút ủng hộ về tiền vốn, sẽ còn cung cấp một mặt bằng ở tầng một tòa nhà tổng bộ mới xây dựng. Lớn nhỏ sao cũng được, cháu chỉ cần chọn một cái, sau đó nói với Nguyên là được.”
Lời của Mạc Cẩm Thanh đã dọa Anna, điều này đã vượt qua dự tính của cô ta quá quá nhiều rồi.
Cô ta vội xua tay nói: “Mạc tổng, chuyện này để cháu nói gì mới được, vốn dĩ chính ngài và Nguyên đã giúp đỡ cháu, cháu sao có thể không biết ngại mà nhận tiền lại chọn mặt bằng chứ. Chỉ cần tùy tiện cung cấp cho cháu một chỗ 50-60 mét vuông thì được rồi.”
“Điều này sao mà được chứ, địa phương cỡ đó sao có thể phát triển được, cho dù có thể vậy cũng cần quá nhiều thời gian. Sợ rằng đợi sau khi tôi chết cũng khó thấy quy mô, ha ha. Phàm là làm chuyện lớn thì không nên sợ cửa hàng lớn. Mặt mày như thế có thể thu hút càng nhiều người đến, kinh doanh thuận lợi hơn, một phần áp lực mang lại cũng sẽ khiến cháu đối với sự nghiệp này càng thêm dụng tâm.”
Mạc Cẩm Thành nói đến đây, khẽ nghiêng mặt về phía Anna, cố ý đè thấp giọng nói một chút, giả thành giọng điệu rất thần bí nói: “Huống chi, đối với thương nghiệp mà nói, chúng ta đương nhiên hy vọng sớm ngày thu được thành quả, sau đó sinh lãi không phải sao?”
“Ha ha, chuyện này là một chuyện tốt. Nhưng lão Mạc à, anh nói như thế đã dọa cô bé người ta rồi. Cảm giác anh giống như một người chỉ biết đến lợi ích.”
Dư Như Khiết nói rồi đứng dậy đi đến bên cạnh Anna, vỗ nhẹ vào vai của cô ta: “Cô bé, đừng sợ hãi, ông ấy chính là một người thích nói đùa. Quán lớn có chỗ tốt của quán lớn, quán nhỏ có ưu điểm của quán nhỏ. Chỉ cần ở trong phạm vi năng lực mà cháu đảm nhận được là ok rồi.”
Anna dùng sức gật đầu: “Cảm ơn dì, cháu sẽ cố gắng hết sức.”
Dư Như Khiết hài lòng gật đầu, sau đó ngoảnh đầu nói với Mạc Cẩm Thành: “Chuyện của chúng ta hôm nay cũng đã bàn xong rồi, có phải nên trở về rồi không.”
Mạc Cẩm Thành gật đầu: “Ừm, thời gian ở đây cũng lâu rồi, nên về rồi.” Nói rồi, ông ta chậm rãi từ trên sô pha đứng dậy.
“Ngài Mạc, dì Như Khiết sao về sớm như vậy. Hai người xem, đã giúp cháu một việc lớn như thế, cháu cũng chưa có tiếp đãi tốt cho hai người. Hay là ở lại chỗ chúng cháu ăn tối rồi hẵng đi.”