Chương 361
“… Không phải, anh sau này mới biết người con gái làm tiền cược đó, thì ra là em!” Khởi Hiên nặng nọc nói: “Nếu như em sớm biết, anh sẽ không cố gắng ngăn cản chuyện này xảy ra…, nhưng xin lỗi Dao, anh hận bản thân về bước muộn một bước…”
“Vậy tối này thì sao? Anh nếu đã biết rõ quan hệ giữa em và anh ta, anh biết rõ anh ta là chú hai của anh, tại sao…”
“Tại sao?” Khởi Hiên cười khổ một tiếng, đôi mắt sáng ngời: “Xin lỗi Dao, anh quả thực đã lợi dụng em để đả kích chú hai, nhưng cuối cùng đều phí công vô ích, chú hai chú ấy không có điểm yếu…”
Khởi Hiên khi nói câu này, giống như một đứa trẻ không được giúp đỡ, giọng nói trở nên nghẹn ngào…
Dao hít sâu một hơi, mắt phủ một tầng sương mù, trái tim bỗng siệt chặt.
Đối với Khởi Hiên, cô từ đầu chí cuối không hận nổi.
Bởi vì cô biết, thiếu niên lương Quân trong ký ức đó, nhất định có nỗi khổ của anh ta mới làm như vậy!
Dưới bầu trời đêm, trên gương mặt sạch tuấn tú của Khởi Hiên, vụt qua một tia khổ sở.
“Xin lỗi, Dao… Trên thế giới này, người mà anh không muốn tổn thương nhất chính là em, nhưng anh không có cách nào, ba mẹ anh nếu như mất đi chỗ cổ phần đó, thân phận con trưởng cháu trưởng này sẽ trở thành một trò cười, cũng tương đương với chuyện bị chú hai đá ra khỏi nhà Bắc Minh…”
“Anh ta tại sao muốn làm như vậy? Tại sao muốn nhằm vào anh và ba anh?” Cô có chút bất ngờ.
Khởi Hiên cười chua xót một tiếng: “Vấn đề này, anh cũng muốn biết. Nhưng mỗi lần anh hỏi ba mẹ anh, họ chỉ lắc đầu, không nói.”
Cô mím môi, nhìn thẳng vào trong mắt của Khởi Hiên: “Thế thì, tại sao muốn vào Cố Thị giúp em?”
Khởi Hiên chân thành nhìn cô: “Trước đó anh đã biết, em hận nhà họ Cố. Tuy nhiên, lại bằng lòng giúp nhà họ Cố tranh đoạt công trình ‘Ánh’, anh nghĩ Cố Thị chính là thứ em muốn! Có lẽ em muốn trả thù nhà họ Cố, vì thể anh mới quyết tâm muốn giúp em đoạt lấy Cố Thị…”
“Đoạt lấy Cố Thị?” Cố Tịch Dao sững sờ…
Cô trước giờ chưa từng nghĩ, Khởi Hiên vậy mà tưởng cô đang trả thù nhà họ Cổ!
Quả thưc, cách tốt nhất trả thù nhà họ Cố, chính là đoạt mọi thứ của bọn họ!
Nhưng… Cô không nghĩ phức tạp như vậy, cuộc đời của cô đã đủ rối rồi, một mục tiêu có thể chăm sóc tốt cho hai đứa trẻ, cô đã cảm thấy khó khăn rồi!
“Khởi Hiên, anh đã hiểu lầm rồi—” Cô thở dài, khẽ lắc đầu: “Em bằng lòng giúp Cố Thị, chỉ đơn thuần là muốn giúp mẹ em, không có nghĩ phức tạp như anh.”
“Vậy sao?” Khởi Hiên cau mày, trong nụ cười có sự đau buồn: “Nhưng xin lỗi, Tịch Dao, đã không thể dừng lại nữa rồi….”
Đôi mắt cô mở to: “Cái gì mà không thể dừng lại nữa?”
“Cố thị!” Ánh mắt Khởi Hiên rất kiên định: “Anh tin, trong một khoảng thời gian ngắn anh sẽ giao toàn Cố Thị vào tay em!”
Cố Tịch Dao lạnh lùng hít một hơi!
“Lẽ nào ngày đó Tôn Quân Hạo hỏi em, sao không tò mò chuyện ông ta vào Cố thị? Sao không tò mò ông ta thà làm một con chó ở bên cạnh Cố Anh Thư? Trời ơi….” Cô khó hiểu nhìn Khởi Hiên: “Tất cả những chuyện này đều là anh sắp xếp, có phải không?”
“Đúng vậy.” Khởi Hiên gật đầu.
Cố Tịch Dao vô cùng ngạc nhiên!
Ai đó đã từng nói, trên thế giới người đàn ông yêu mình nhất sẽ tình nguyện vì bạn mà đích thân xây dựng một giang sơn, sau đó đem tất cả dâng tặng cho bạn!