Chương 372
“Chú hai.”
“Hả…., vậy vậy vậy nếu như anh Khởi Hiên kia kết hôn với mẹ, mẹ phải gọi ba là gì?” (☆_☆)
“Chú hai.” -_-!
“A a…., vậy chúng ta gọi mẹ là gì? Chị?”
“….Chị dâu.” {{{(_”Phụt….” Cuối cùng Dương Dương cũng nôn ra máu: “Em không muốn, em không muốn, em không muốn….”{{{(_”Không muốn cái gì?” Ngoài mặt thì Trình Trình vẫn rất bình tĩnh, nhưng thực ra cũng đang bị nội thương.
“Không muốn mẹ trở thành chị dâu a…” Nước mắt Dương Dương rơi như thác nước…
*
Sau khi tắm rửa xong, Cố Tịch Dao ôm hai đứa bé lên giường.
Thở dài, đối diện với hai đứa nhỏ này cô đúng là dở khóc dở cười.
Đây cũng chính là số mệnh trêu người mà.
Rõ ràng, quen Khởi Hiên trước….tại sao lại trở thành cùng với chú hai của Khởi Hiên quấn lấy nhau không rõ?
Cô nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ, trong sáng và dịu dàng.
Trái tim lại run rẩy.
Sau đó, cô vội vàng quay về phòng tắm, xả sạch nước.
Lên chiếc giường lớn, ngủ cùng hai đứa nhỏ.
Không lâu sau, cả căn phòng đều trở nên yên tĩnh, ánh trăng dịu dàng tràn vào phòng.
Thời gian, yên tĩnh, hạnh phúc, có lẽ chính là cặp song sinh này, nép mình trong vòng tay của mẹ….
*
Đêm khuya.
Yên tĩnh.
Trên hành lang bên ngoài căn phòng, có một luồng hơi thở kỳ lạ.
Không lâu sau, “cốc cốc cốc.”
Tiếng gõ cửa bất ngờ đã phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm.
Cố Tịch Dao vô cùng kinh ngạc.
Giọng nói trầm thấp của Bắc Minh Quân lập tức truyền đến: “Mở cửa, chân của tôi bị đau!”
Cô Tịch Dao không nói lời nào, chân của anh đau là chuyện của anh, đáng đời!
Cốc cốc cốc!
Lần này, tiếng gõ cửa còn to hơn.
“Nhanh! Tôi không lừa cô….” Trong giọng nói của anh dường như có chút khàn khàn, chịu đựng.
Cốc cốc cốc!
Lần này tiếng gõ cửa băt đầu trở nên mất kiên nhẫn!
Trình Trình bị đánh thức, cậu vô thức co rút vào vòng tay của Cố Tịch Dao: “Mẹ, ba sao vậy?”
“Suỵt, bảo bối đừng sợ.” Cố Tịch Dao dịu dàng hôn lên cái trán nhỏ nhắn của Trình Trình: “Mẹ đi ra ngoài xem một chút.”