Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 552

Chương 552

Hơn ba tháng không gặp, người đàn ông này lại gầy đi một chút.

Chỉ là vẻ đẹp trai thì vẫn không mảy may thay đổi.

Ngay cả biểu cảm lạnh lùng u ám kia cũng vậy…

Làm sao bây giờ, cuối cùng thì vẫn bị anh phát hiện ra…

Cô phải mất đi Dương Dương sao?

Một cảm giác khủng hoảng quanh quẩn trong lòng.

Cô tùy tiện có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo phát ra từ cơ thể anh…

Cố Tịch Dao rùng mình một cái, khóe miệng giật giật: “…Tránh, tránh ra…”

Con ngươi của Bắc Minh Quân co lại, càng thêm u ám.

Cô còn có tâm tư mà quát anh tránh ra?

Cố Tịch Dao thấy anh bất động thì chỉ có thể mặt dày vòng qua anh, lại không nghĩ rằng đột nhiên có một lực ôm lấy cô bay lên. Cô còn chưa kịp phản ứng, một giây sau đã bị anh mạnh mẽ ôm vào trong ngực…

“A… Bắc Minh Quân, anh buông ra…” Cô uốn éo người, giằng co nhưng lại vì thân thể đang mang thai mà không dám làm động tác quá mạnh.

“Cô còn cử động nữa, tôi sẽ bóp chết cô!” Anh tức giận nói.

Cô cắn cắn môi, vô thức bảo vệ bụng mình. Dưới lửa giận ngút trời của người đàn ông này, cô ỉu xìu rồi…

Bắc Minh Quân kìm nén nắm chặt hai tay, chỉ hận không thể hung hăng đánh một trận vào mông của người phụ nữ này!

Anh ôm cô đi ra bên ngoài hội trường… Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.

Lúc đặt chân lên thảm đỏ, anh liếc mắt tới những người đang giơ điện thoại chụp trộm kia…

“Chụp cái gì mà chụp! Chưa thấy qua ba của nòng nọc nhỏ à!”

Ba của nòng nọc nhỏ? Cố Tịch Dao nhếch môi, lạnh quá…

Bắc Minh Quân gầm nhẹ một tiếng, ôm chặt người phụ nữ đang che mặt trong lòng, nhanh chóng rời khỏi hội trường xa hoa này…

Sau lưng, những người xem nhiệt tình kia lập tức tiễn họ bằng một tràng vỗ tay vang dội…

Rời khỏi nhà hát Opera Sydney, vẻ mặt Bắc Minh Quân vẫn âm trầm đến đáng sợ như cũ.

Cố Tịch Dao cắn môi, đôi mắt cụp xuống, sợ hãi không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Cô nghẹn ngào mà chậm rãi nói: “Này… anh có thể thả tôi xuống được chưa…”

Bắc Minh Quân dừng chân lại, tròng mắt chăm chú nhìn cô gái ngay cả nhìn thẳng mình cũng không dám trong lòng!

Lửa giận dồn nén hơn ba tháng trời, giờ khắc này như bom nguyên tử nổ tung trong ngực anh.

Anh híp mắt lại, hung ác nhìn. Anh dừng lại, bất động, tiếng nói như Diêm la đến từ Địa ngục lạnh lẽo…

“Cô không có gì muốn giải thích với tôi sao?”

Cố Tịch Dao cắn chặt môi! Bàn tay đặt trên bụng có chút bất an.

“Anh đã thấy rồi thì tôi cũng không có gì mà phải giải thích…”

Chính là cô, năm năm trước thay thế người phụ nữ mà anh chọn để mang thai. Sự thật rõ ràng đã bày trước mắt, cô chính là người năm đó đã nhận mười lăm tỷ của nhà anh, cô còn có gì mà nói?

Bình Luận (0)
Comment