Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 585

Chương 585

Ánh mắt hai người nhìn nhau rơi vào mắt Bắc Minh Quân, anh lạnh lẽo run lên.

Anh gật đầu với luật sư Jack, ra hiệu muốn tạm nghỉ mười lăm phút.

Thẩm phán phê chuẩn.

Tạm nghỉ mười lăm phút, Cố Tịch Dao đi theo Vân Chi Lâm vào phòng nghỉ.

Giống như vừa đánh xong một trận trên chiến trường, sắc mặt cô tái nhợt không ít, lưng ướt đẫm mồ hôi.

“Thả lỏng một chút, Tịch Dao! Vụ kiện này không có tệ như em nghĩ đâu! Chỉ cần bản thỏa thuận kia vô hiệu thì anh ta không thể làm gì em, nếu được thì anh còn có thể được nước lấn tới, thuận tiện giúp em lấy quyền giám hộ Trình Trình! “Vân Chi Lâm rót nước đưa tới trước mặt Cố Tịch Dao cười nói.

Cố Tịch Dao nở nụ cười cứng đờ:”Cảm ơn anh, Chi Lâm. ”

Cô không tham như vậy, chỉ cần giữ được quyền giám hộ Dương Dương là cảm thấy thỏa mãn rồi.

“Ngốc. Em cảm ơn anh làm cái gì? Dù sao anh cũng không hy vọng Dương Dương đi theo Bắc Minh Quân chịu tội. ”

Cô gật đầu, ngực bỗng nhiên hơi buồn nôn: “Em đi vệ sinh một lát… ”

Trong nhà vệ sinh.

Cố Tịch Dao đứng trước bồn rửa ta, rửa mặt một lần, làm cho mình tỉnh táo một chút.

Cô nhớ lại phiên tòa lúc nãy, tuy rằng Vân Chi Lâm nói năng khí phách, nhưng cô nghe vào tai lại khổ sở trong lòng…

Cô cũng không hy vọng Chi Lâm nói chuyện bản thỏa thuận mang thai hộ năm đó, không hy vọng vạch trần quá khứ đẫm máu của cô và Bắc Minh Quân ra ngoài…

Mặc dù lúc trước giao dịch của bọn họ đúng là lạnh như băng, không đạo đức, nhưng nhiều năm trôi qua, trải qua với Bắc Minh Quân nhiều chuyện như vậy, thời gian bọn nhỏ ở chung với nhau, từng có cảm giác chân thật ấm áp!

Nhưng vì sao hôm nay lại biến thành như vậy?

Giằng co hai bên, thậm chí ở cục diện đối lập nhau?

Cô thở sâu một hơi, lại vặn vòi nước, hắt nước lên mặt…

Cửa nhà vệ sinh lặng lẽ mở ra ——

Một đôi giày da bóng loáng quý báu tiến vào…

Giống như không có tiếng bước chân, không một tiếng động đứng phía sau cô——

“Phản kích không tồi, vì đả kích tôi, thậm chí có thể lấy thỏa thuận năm đó của tôi và cô.”

Giọng nói như ma quỷ vang lên sau lưng cô, Cố Tịch Dao sợ tới mức run lên!

Cô phản xạ ngẩng đầu lên, nhìn người đàn ông không ai sánh nổi trong gương kia!

Anh vẫn kiêu ngạo như vậy, khóe môi chứa sự khinh thường lạnh lùng, đôi mắt đen sâu thẳm làm cho người khác không nhìn thấu ánh sáng.

Ánh mắt cô lóe lên, giọt nước dọc theo gương mặt rơi xuống: “Anh Bắc Minh, đây là nhà vệ sinh nữ, mong anh tự trọng!”

Bắc Minh Quân khẽ nhếch môi, con ngươi híp lại, bỗng nhiên cúi người ôm lấy cô từ sau lưng…

Shiii ~.

Cô hít một hơi.

Bình Luận (0)
Comment