Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 593

Chương 593

Dư Như Hân nắm lấy tay Cố Tịch Dao: “Không, Tịch Dao, Quân là đứa có tính tình lạnh nhạt, có thể làm cho nó hận thì nhất định là người nó để ý! Chỉ cần cô mềm mỏng một chút thì nó không phải là người có tâm địa sắt đá… ”

Cố Tịch Dao nhớ tới Bắc Minh Quân dứt khoát thế nào thì trong lòng đau như dao cắt, cô lắc đầu, cắt ngang lời Dư Như Hân nói: “Tôi xin lỗi, bà Vân, tôi nghĩ mình không giúp được bà.”

Cô đã hận thái độ nhún nhường của mình trước mặt Bắc Minh Quân, lúc trước cô vì Cố Thị và Vũ Xuân, cô lại đẩy mình hèn mọn đến nông nỗi này, nhưng cô đổi lấy được cái gì?

Thua hết thanh xuân, thua cả trinh tiết, thua luôn danh dự, cuối cùng ——

Thua mất đứa con cô yêu thương nhất.

Cô đã nếm hết đau khổ thấp kém, vậy cô còn có thể mềm mỏng sao?

Văn phòng luật sự Vân Thị.

Cố Tịch Dao cầm theo cơm hộp đi vào văn phòng cuối cùng, rốt cuộc cô cũng tìm thấy Vân Chi Lâm chưa ra cửa mấy ngày nay.

Lúc cô đẩy cửa ra thì mùi hôi chua xông vào mũi.

Cô phản xạ che miệng lại, cố nén kiềm nén cảm giác buồn nôn.

Cô lập tức đi vào ——

“Chi Lâm.” Cô khẽ gọi một tiếng.

Vân Chi Lâm nằm sấp trên bàn làm việc, bỗng ngẩng đầu lên, đầu tóc lộn xộn, mặt đầy râu ria, vẻ mặt tiều tụy.

“Tịch Dao…” Vân Chi Lâm yếu ớt lên tiếng, sau đó ngồi thẳng người lên lại bắt đầu mở sách pháp luật trên bàn.

Cố Tịch Dao đặt hộp cơm trước mặt anh ta, hít một hơi: “Ăn cơm xong thì mau rửa mặt chải đầu một chút, mẹ anh rất lo lắng cho anh.”

“Mẹ anh… Đi tìm em?” Vân Chi Lâm cẩn thận hỏi.

Cố Tịch Dao gật đầu, mở hộp cơm.

“Anh xin lỗi… “Vân Chi Lâm rũ mắt xuống, nghẹn họng nói một câu.

Cố Tịch Dao chớp mắt: “Anh xin lỗi vì thua vụ kiện này hay là che giấu quan hệ của anh với Bắc Minh Quân?”

“Cả hai… “Vân Chi Lâm nhìn cô mang theo đồ ăn nóng hổi, mũi hơi chua xót, tự trách nói: “Tịch Dao, em có trách anh không?”

“Có.” Giọng cô rất nhẹ, nói không chút do dự.

Vân Chi Lâm cụp mắt giống như khô héo: “Anh xin lỗi… Thật ra lúc đầu anh cũng không biết quan hệ của em và Dương Dương với Bắc Minh Quân là như thế… Sau đó cho dù anh biết quan hệ của ba người cũng cố ý giúp hai người gạt anh ta, muốn áp chế khí thế của anh ta, vì những năm gần đây anh ta luôn hờ hững không tôn trọng mẹ anh! Mà anh cũng không dám nói với em… Anh sợ nếu nói quan hệ của mình với anh ta thì em và Dương Dương sẽ coi anh là kẻ thù…”

Vân Chi Lâm hiện lên vẻ mặt khổ sở, tiếp tục nghẹn ngào nói: “Tịch Dao, em trách anh là chuyện bình thường… Bình thường anh cà lơ phất phơ không học vấn cũng không nghề nghiệp, cho nên mới hại em thua kiện, anh thề, từ bây giờ trở đi anh sẽ bù lại, anh sẽ cố gắng trở thành một luật sư xuất sắc… Anh…”

Cố Tịch Dao đưa chiếc đũa đến trước mặt Vân Chi Lâm, dịu dàng nói: “Ăn đi.”

Bình Luận (0)
Comment