Chương 623
Cố Tịch Dao lạnh lùng liếc trắng mắt: “Cô Lạc, xin hỏi cậu chuẩn bị dùng chiêu xô ngã sư phụ cậu để xô ngã Bắc Minh Quân sao?”
“No no no! Sơn nhân tự có diệu kế! Hì hì hì…”
“Đừng làm loạn nữa, Kiều Kiều! Chuyện quyền giám hộ tự mình sẽ nghĩ cách…”
Cố Tịch Dao cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
Lạc Kiều là sư muội nhỏ của Vân Chi Lâm, hai năm trước lúc Cố Tịch Dao ở châu Âu, đã từng ở nhà Lạc Kiều hơn ba tháng.
Cho tới sau này cô dẫn Dương Dương tham gia lễ trao giải Trình Trình năm đó đoạt giải thưởng lớn hội họa ở Sydney, bị Bắc Minh Quân ngoài ý muốn đụng phải hai đứa bé…Cố Tịch Dao liền về nước, Lạc Kiều lại tiếp tục ở châu Âu học hỏi, cho tới khi tốt nghiệp.
Ai cũng không nghĩ tới, một người mới lần đầu ra ngoài xã hội như Lạc Kiều lại dựa vào thực lực của mình mà thành công trở thành minh tinh điện ảnh mới quốc tế.
Hai năm rồi, Lạc Kiều chỉ cần có thời gian, thì sẽ bay đi thăm Cố Tịch Dao và bảo bối nhỏ, hai người liền kết thành tình nghĩa sâu đậm như vậy.
Lần này Lạc Kiều về nước, rõ ràng nằm ngoài dự đoán của Cố Tịch Dao.
“Đúng rồi, mình còn có chuyện quên cho cậu biết, mình ký hợp đồng với truyền thông Họa Ý rồi.” Lạc Kiều nghịch móng tay xinh đẹp, nói.
“Truyền thông Họa Ý? Đó hình như là công ty giải trí dưới trướng Bắc Minh thị đi?” Cố Tịch Dao lại chấn động.
Lạc Kiều cười hì hì gật đầu: “Thật thông minh, nói cách khác, Quân nhị nhà cậu, sẽ là ông chủ mới của Lạc Kiều mình!”
Cố Tịch Dao da đầu tê rần: “Kiều Kiều, cậu thật sự không cần hi sinh như vậy…”
“Yên tâm, cậu không cần lo lắng, mau mau mau, dẫn mình đi xem hai tên nhóc đẹp trai nhà cậu, tạm biệt ở Châu Âu năm đó, mình chưa từng nhìn thấy chúng nữa, thật sự nhớ chết mình rồi…”
Cố Tịch Dao lại khởi động xe, lắc đầu, thở dài: “Nếu cậu muốn xem, tự mình đến nhà Bắc Minh.”
“Mình mới không cần! Vậy mình đi xem bảo bối nhỏ nhà cậu…”
“Xin lỗi, cô Lạc, bảo bối nhỏ bây giờ vẫn chưa về nước…”
“A! Người mẹ không lương tâm…” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Nếu không, mình đưa cậu tới chỗ Vân Chi Lâm? Mình về nước mấy ngày nay, cũng vẫn không có thời gian đi thăm anh ấy.”
“Đừng đừng đừng! Mình sợ nhất anh ấy cằn nhằn! Cậu không biết anh ấy bây giờ dài dòng bao nhiêu, năm đó cãi thua vụ kiện quyền giám hộ Dương Dương thay cậu, anh ấy chịu k1ch thích không nhỏ, hai năm nay tiến bộ rồi.”
“Thực ra…anh ấy thật sự không cần phải tự trách vì vụ kiện đó, năm đó quả thực là vì bản thân mình không thể cho đứa bé một tương lai đảm bảo, mới sẽ thua Bắc Minh Quân…”
Lạc Kiều nghiêm túc nhìn Cố Tịch Dao, vỗ vai cô: “Tịch Dao, cậu đã không còn là cậu không có gì vào hai năm trước nữa! Cậu còn có mình!”
“Cảm ơn cậu, Kiều Kiều…”
Ba ngày sau.
Lúc Cố Tịch Dao đang chuẩn bị viết quyển sách thứ hai, thì bỗng nhiên nhận được điện thoại khẩn cấp của Lạc Kiều ——
“Tịch Dao, không hay rồi! Cậu mau tới cứu mình…”