Chương 638
Đúng là có đánh chết thì cái nết cũng không thay đổi!
Huống hồ chi, thoạt đầu anh ta đối xử với cô như thế nào, cô vẫn còn ghi hận đây này!
“Bắc Minh Quân!” Cô vừa đẩy tay anh ta ra, vừa lạnh lùng trừng mắt nhìn anh ra: “Tôi không quan tâm anh say thật hay vờ say! Dù sao anh cũng cút ngay đi cho tôi!”
Sau khi nói dứt lời, cô toan đóng cửa lại, đột nhiên cơ thể cao ráo của anh lại len vào trong!
“Cút?” Anh nhíu mày lại, vòng tay ôm vòng eo mảnh khảnh của cô: “Nói tôi cút đi chứ gì, được thôi, vậy thì tôi và cô sẽ cùng nhau cút lên giường!”
Anh ta vừa nói, cơ thể nặng nề của anh ta đã đè xu0'ng người cô…
Ầm…
Hai người ngã vật xuống đất.
Không, cách nói đúng là, cô bị cơ thể bạo ngược của anh ta đè cứng trên mặt đất!
Cô bị tông đến nỗi đầu óc rối tinh rối mù!
“Bắc Minh Quân…Anh là cái đồ khốn kiếp…Đứng lên coi…” Cô cố gắng dùng sức giãy giụa, há miệng nhắm đến tay anh…
“Ư…” Anh ta rên lên một tiếng, chống hai tay lên, nằm trên giường cô, mùi rượu nồng nặc xộc vào mũi cô: “Cô mới đúng là…Đồ khốn nạn! Im hơi lặng tiếng giành con của tôi, không nói tiếng nào đã trốn chạy suốt hai năm liền, không tiếng nào đã trở về, nhưng rồi lại tính kế đùa bỡn tôi, treo tôi ở công viên bên đường có vui không? Tại sao cô cứ phải chọc giận tôi hết lần này đến lần khác vậy hả?”
Lúc nói ra câu cuối cùng, dường như đôi mắt mơ màng vì rượu của anh ta muốn tóe ra lửa.
Cố Tịch Dao sững sờ!
Cô hé miệng, xoa xoa mấy chiếc răng đau nhói rồi phản bác lại anh ta, trong lòng cảm thấy không phục một chút nào: “Anh nghĩ rằng tôi muốn gì? Tôi vất vả sinh cho anh hai đứa con, dù sao anh đều không thích, để lại một đứa cho tôi không được à? Tại sao cứ phải giành với tôi? Bởi vì tôi lừa anh sao? Thế chẳng phải anh cũng lừa tôi à?”
“Đm ông đây lừa cô bao giờ?” Anh quát lên vì tức giận! Nắm đấm đập mạnh xuống mặt đất.
Cô cắn môi, nâng cao giọng nói của mình lên hơn: “Anh từng nói anh yêu thích tôi! Nhưng anh không có! Anh yêu thích Phỉ Nhi của anh! Ánh trăng sáng của anh thì có!”
Nghĩ đến những gì đã qua, nghĩ đến sự chiều chuộng mà anh ta đã từng dành cho cô, nhưng rồi lại cho cô một đòn trí mạng khi biết cô là mẹ của con anh! Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đây là cái gọi là yêu thích à? Đây là cái gọi là chiều chuộng à?
Vào cái hôm ở trường quay, Tô Ánh Uyển nói ra cái tên của Phỉ Nhi, cô đã biết ngay lý do vì sao Bắc Minh Quân không chịu kết hôn.
Không yêu thì không cưới.
Thảo nào Tô Ánh Uyển đã theo anh ta nhiều năm như vậy, thế mà nói vứt bỏ là vứt bỏ được ngay.
Cho dù Cố Tịch Dao cô sinh ba đứa con cho anh ta, nhưng đổi lại được cái gì?
Bất hòa trong nháy mắt, lên tòa tranh chấp!
“Bắc Minh Quân, lúc ấy anh ép tôi từ bỏ Khởi Hiên, nhưng còn anh thì sao? Anh vẫn giấu Phỉ Nhi ở trong lòng mình, rất sâu sắc chứ gì? Vậy thì anh cứ ôm ánh trăng sáng của mình mà sống qua ngày đi? Anh cút ngay cho tôi!”