Chương 648
Không ngờ đi dạo trung tâm thương mại, cũng không thoát khỏi tên nhãi này!
Chỉ là, cô khiếp sợ là, cô gái nói chuyện kia, đội nói len đáng yêu trên đầu, lại ngồi xe lăn…
Bắc Minh Quân giúp cô bé kia đẩy xe lăn, bước những bước ưu nhã, đi vào trong tiệm.
Không hiểu sao tim Cố Tịch Dao siết lại.
Rõ ràng, cô nhìn vào trong gương, nhìn thấy Bắc Minh Quân đưa ánh mắt đến, anh cũng phát hiện cô
Cho đến khi Bắc Minh Quân đẩy cô gái đấy đến sau lưng Cố Tịch Dao.
Lúc này Cố Tịch Dao mới nhìn rõ, cô bé trong gương, trên mặt có vết sẹo rất dày đặc…
Nhìn là biết, đây là vết thương sau bỏng.
Nhưng mà, lại không ngăn được ngũ quan xinh xắn của cô bé, nếu như không bị thương, nhất định cô bé sẽ vô cùng xinh đẹp.
“Quân, anh xem, cô gái này mặc rất đẹp…” Cô bé kia chỉ vào Cố Tịch Dao, cười.
Cô bé cười vui vẻ, còn thân mật kéo tay Bắc Minh Quân, tên ngốc cũng đoán được quan hệ giữ bọn họ
Một màn này, Cố Tịch Dao nhìn lại cảm thấy vô cùng chướng mắt!
Cô nhìn trong gương, từ đầu đến cuối ánh mắt Bắc Minh Quân đều không nhìn cô!
Mù cũng nhìn ra được, người đàn ông này đang vờ không, quen, biết cô!
Nhân viên cửa hàng đi nhanh đến: “ha ha, vị phu nhân này, bộ lễ phục này là số lượng có hạn, trước mắt chỉ có một bộ, cho nên…”
Nhân viên cửa hàng vừa nói, vừa nhìn nhìn Cố Tịch Dao.
Cố Tịch Dao xù lông, vì sao nhân viên gọi cô là tiểu thư, gọi cô bé ngồi xe lăn này là phu nhân.
Cô bé kia vừa nghe, sắc mặt tái xuống…
Nhân viên vội vàng bổ sung: “Nhưng mà cô gái này cũng không nhất định lấy bộ này, phu nhân, ngài và tiên sinh của mình đợi một chút…”
“Không cần!” Cố Tịch Dao xoay người, ầm thầm nắm chặt tay: “Bộ đồ này, tôi lấy rồi!”
Tiếng nói vừa dứt.
Quần áo mắc như vậy, cô đành đánh cược một lần! Cố Tịch Dao cảm giác túi tiền của mình mất máu…
Hay cho một cặp tiên sinh phu nhân, Cố Tịch Dao nhìn ánh mắt e lệ của cô bé kia, và ánh mắt mềm mại trong lúc lơ đãng của Bắc Minh Quân, càng cảm thấy căn răng cũng phải mua bộ này!
Nhân viên nghe xong vô cùng vui mừng, chỉ cần có người mua, nhân viên cũng không quan tâm người đó là ai.
“A… Thật là tiếc…” Cô bé kéo tay Bắc Minh Quân: “Quân, nếu không lát nữa chúng mình đi đến tiệm khác xem sao.”
“Em rất thích chiếc váy này?” Bắc Minh Quân nhàn nhạt hỏi, giọng điệu dịu dàng.
“Ừ…” Cô bé thành thực gật đầu, cười cười: “Nhưng mà đáng tiếc…Vẫn là thôi đi…”
Nhưng không ngờ, Bắc Minh Quân lại nhíu mày, xoay người nói với nhân viên …
“Tôi đồng ý trả tiền gấp hai lần, mua bộ này! “