Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 682

Chương 682

Két’ !

Một tiếng thắng xe chói tai vang lên.

Xe Bắc Minh Quân đột ngột dừng lại phía trước.

Một giây sau, anh nhanh chóng chui từ trong xe ra, như tia chớp chạy đến chỗ cô…

Cô sững sờ!

Con ngươi âm trầm của anh lướt qua tiệm thuốc phía sau cô, lại liếc nhìn qua card và hộp thuốc tránh thai trong tay cô!

Bộp một cái!

Cô còn chưa phản ứng kịp, anh đã đoạt lấy! Quét mắt qua một lần.

Lúc nhìn thấy hai chữ bảo đảm trên tấm card kia, mới giật mình nhận ra.

Thế mà lại là- –

“Thuốc tránh thai?!” Anh trừng mắt nhìn cô, con ngươi như phun ra lửa !”Cô sáng sớm chạy ra ngoài, là đi mua thuốc tránh thai chết tiệt này?!”

Lông mày cô hơi hạ xuống, mắt lạnh nhìn thẳng vào anh: “Trả cho tôi!”

Lông mày tuấn tú của anh sắp nhíu lại thành nếp, thuốc tránh thai đã mở rồi, hơn nữa còn thiếu hai viên, lại liếc qua bình nước suối đã uống một phần tư: “Cô uống rồi?”

Cô thấy anh không chịu đem hộp thuốc trả lại cho mình, thì thu tay lại, chẳng muốn tranh chấp với anh, nhún nhún vai xoay người đi về.

Anh đi theo, kéo cổ tay cô lại, chất vấn: “Cô có ý gì? Nói rõ cho tôi!”

Cô cắn môi, trách mắng: “Tôi có ý gì? Cậu hai Bắc Minh không có mắt nhìn sao? Còn phải đến hỏi tôi?”

“Tại sao phải uống thuốc tránh thai?” Anh xiết chặt cổ tay cô, độ mạnh yếu anh cũng không biết được.

Chỉ cảm giác lúc này mình rất tức giận vì hành vi của cô!

“Đau. . .” Nàng buồn bực hừ một tiếng, dùng sức hất tay anh ra: “Vì sao? Rất rõ ràng không phải sao, tôi tuyệt đối sẽ không để mình phạm sai lầm nữa!”

“Phạm sai lầm?” Anh híp híp mắt, trong mắt có tia tàn nhẫn “Cô cho rằng ngủ một đêm với tôi là sai lầm? Cho nên sáng sớm đã chạy đến đây uốn nắn sự sai lầm này?!”

Hộp thuốc tránh thai trong tay anh suýt chút nữa bị anh bóp nát vụn!

Cô yên lặng nhìn anh một cái, môi hơi mím, giễu cợt nói: “Chẳng lẽ không phải sai lầm sao? Năm đó thay anh sinh Trình Trình và Dương Dương, trong mắt của anh, không phải là sai lầm sao? Bây giờ tôi cũng chỉ là không muốn phát sinh sai lầm này lần nữa mà thôi, anh nên cảm ơn tôi mới phải! Huống chi, năm đó lúc tôi làm thư ký của anh, anh cũng đã bảo Hình Uy đưa thuốc tránh thai cho tôi, bây giờ anh lại chạy đến chất vấn tối, là có ý gì? Anh không thấy hành vi của anh rất buồn cười sao, cậu hai Bắc Minh?!!”

Ánh mắt anh lóe lên, lửa giận vơi đi một chút.

Dừng lại trong con ngươi trong veo của cô, thật lâu, anh mới giãn mày ra, trầm giọng nói —

“Tôi thừa nhận, năm đó tôi bảo Hình Uy đưa thuốc tránh thái cho cô. Nhưng đó là vì tôi không biết cô là mẹ của con tôi! Bây giờ biết rồi, cũng không cần phải. . .” Tiếng nói của anh có chút mơ hồ, giọng cũng càng lúc càng nhỏ, như là những lời sau đó, anh cũng có chút khó mở miệng: “Vậy cũng không phải uống những thứ thuốc này nữa. . .”

Cô mở to mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn anh!

“Bắc Minh Quân, đầu óc anh hỏng sao? Cái gì gọi là tôi không cần uống những thứ thuốc này nữa? Cho dù tôi là mẹ của con anh, vậy thì sao chứ? Tối hôm qua căn bản chính là sai lầm! Bởi vì tôi nhất thời chủ quan, uống rượu say, mới có thể cho anh có cơ hội lợi dụng! Tôi tự nhận là không may, tôi tự xem như là bị chó cắn rồi !”

Bình Luận (0)
Comment