Chương 759
“Này, Bắc Minh Tư Trình nhận lấy này—” Dương Dương giãy dụa, ném miếng gỗ luôn ôm trên tay đi.
Trình Trình soái khí mà trở tay nhận lấy.
“Cậu chủ nhỏ Trình Trình, cậu không thể…” Hình Uy phản ứng lại, nhưng vẫn chậm một bước, vươn tay túm lấy, chỉ vồ hụt.
Thân ảnh bé nhỏ của Trình Trình đã bịch bịch bịch xông lên cầu thang rồi.
Nhưng không ngờ, bên này, tên sói bỉ ổi Bắc Minh Quân đang hôn con cừu nhỏ của anh, hôn đến nghiện…
“Ưm…”
Cố Tịch Dao sốt sắng, đang muốn giãy khỏi sức mạnh tàn bạo của người đàn ông này…
Đột nhiên—
Bốp!
Một tiếng động vang lên!
Bắc Minh Quân cảm thấy đằng sau lưng mình đau nhói!
“Ối…” Anh hít một hơi lạnh…
Cơ thể thuận thế lắc mạnh một cái.
Đôi môi đang ngoặm lấy Cố Tịch Dao cũng theo đó mà buông ra…
Tiếp đó…
Xoảng xoảng.
Tiếng ván gỗ rơi xuống đất.
Bắc Minh Quân quay người theo phản xạ, Trình Trình đã đứng đằng sau anh.
Hung hăng trừng miếng gỗ rơi trên mặt đất hai cái, đôi con ngươi Bắc Minh Quân trầm xuống.
“Bắc Minh Tư Trình! Con dám đánh lão tử(*) của con?”
Lão tử: từ này cũng mang ý là người ba tự xưng mình khi nói chuyện với con cái.
Điều quan trọng là, còn dám lấy bài vị nguyền rủa anh ra để đánh anh nữa!
“Ôi, Trình Trình…”
Cố Tịch Dao kêu lên một tiếng, sau đó đưa tay đẩy mạnh lồ ng ngực của Bắc Minh Quân ra!
Bắc Minh Quân loạng choạng hai bước!
Cô lập tức khom người xuống, ôm chặt lấy Trình Trình vào lòng, rất chặt…
“A mẹ…” Thanh âm của Dương Dương sau đó vang lên.
Hình Uy đang bế Dương Dương như con bọ chét, từng bậc từng bậc đi lên cầu thang.
“Dương Dương…” Cố Tịch Dao ngước mắt lên, nước mắt ào ra, rơi xuống.
“Mẹ ơi…” Dương Dương kích động, vùng vẫy trong lòng của Hình Uy càng kịch liệt hơn nữa: “Bỏ cháu ra, bỏ cháu ra…”