Chương 784
Lôi ra một chiếc điện thoại.
“Muốn gọi điện thoại sao?” Trình Trình nằm trên giường hỏi.
Hai anh em cũng có sự ăn ý nào đó.
Dương Dương gật gật đầu, vừa bấm số vừa nói: “Nói đùa, sao có thể để ba chim chết yên bình đính hôn như vậy chứ?”
Chỉ chốc lát sau, điện thoại kết nối – –
Kế tiếp, trong phòng tiếng Dương Dương rầm rầm tì rì với điện thoại – –
“A lô? Chú ba à… ahihi, chú còn chưa ngủ sao?”
“… A a, bây giờ dưới người chú có người sao…Aiyo, là cô gái ở quán bar nào? Nói nghe thử xem…”
“Hì hì, không phải cô gái quán bar? … Oa a, minh tinh kia sao? Ai nha, có quen biết không?”
“What?? Gì? A nha… Lại là chờ sau khi con lớn sẽ hiểu…”
“Aiyo, quấy rầy chú làm việc thật ngại quá…”
“Là như thế này…Ngày mai chúng con có họp phụ huynh…”
“Ừ vâng ừm vâng… ba chim chết không rảnh đó? Vậy ông ấy đi đâu vậy…”
“A a? Ngày mai ông ấy phải tham gia một hội nghị quan trọng, nên không thể đến đúng không?”
( Dương Dương hơi chút khinh khỉnh, chú ba rõ ràng không biết xấu hổ nói tiệc đính hôn ngày mai của ba chim chết là một hội nghị rất quan trọng! ) Dương Dương tiếp tục giả vờ vô tội cười ngây ngô nói- –
“… Vậy chú có thể thay ông ấy đến không? Họp phụ huynh của con cũng rất quan trọng đó… Cái gì? Chú cũng không rảnh?”
“… Không phải chứ, mẹ của con cũng không rảnh…”
“A? Chú hỏi sao mẹ con lại không rảnh ra? … A a, đó là vì ngày mai mẹ con kết hôn đó…”
( Dương Dương cố ý nói câu này mây trôi nước chảy, thoải mái như trò chuyện thời tiết. )
Dương Dương dường như nghe thấy đầu bên điện thoại một tiếng bóp – –
“Ấy ? Chú ba? Chú sao thế? Điện thoại bị dọa rơi rồi sao…”
“Cái gì? Mẹ con kết hôn với ai? Aiyo, chú nhiều chuyện như vậy làm gì… Đương nhiên không có khả năng đi theo ba chim chết rồi…”
“Aiyo, người chú không quen biết đâu… Đương nhiên là người có tiền rồi…”
“Không nói không nói nữa… Chú đã không rảnh đến họp phụ huynh cho con, vậy con chỉ đành nhờ người khác thôi…”
“A a, quên nói cho chú biết, mai con sẽ làm tiểu hoa đồng của mẹ, đến lúc đó con sẽ chụp một bộ ảnh đẹp rồi chia sẻ cho chú…”
“Chú ba bye bye… Kiềm chế chút đi, làm việc đừng để trật eo…”
Dương Dương cười híp mắt cúp điện thoại, sau đó lại líu ríu bò lại vào trong chăn.
Trình Trình mở to mắt, trong bóng tối, lông mày vẫn nhíu chặt: “Em nói chú ba bây giờ còn có tâm trạng làm việc sao?”
“Hì hì, từ tình huống chú ấy sợ đến mức rơi điện thoại như vậy, hẳn là không có tâm trạng đi…”