Chương 951
“Chi Lâm, thật ra em không tốt như thế đâu…” Cổ họng của Cố Tịch Dao khàn khàn, câu nói của Vân Chi Lâm khiến cô tự thấy hổ thẹn. Đã nhiều lần cô tự hỏi bản thân, tại sao người cô yêu cứ không phải là Vân Chi Lâm?
“Không! Tịch Dao, trong lòng anh em chính là người tốt nhất! Đừng hỏi anh tại sao, bởi vì tình yêu…” Anh ta ngừng lại, nở một nụ cười đẹp trai: “Không cần lí do!”
Khi Vân Chi Lâm và Cố Tịch Dao xuất hiện ở nơi đăng kí kết hôn, mọi người trong đại sảnh đều nhìn bọn họ với ánh mắt ngạc nhiên.
Thậm chí trong đám đông còn có người thì thầm–
“Ôi, người đàn ông đó đẹp trai quá.”
“Đàng gái cũng đẹp nữa!”
“Bọn họ cũng tới đăng kí sao?”
“Đúng là trai tài gái sắc.”
Vân Chi Lâm cầm tay Cố Tịch Dao, tinh thần sảng khoái xếp hàng.
Trước mặt bọn họ đã có mười mấy cặp đang chờ rồi.
“Ôi, anh dẫn người yêu tới đăng kí đấy à?” Có người bắt đầu bắt chuyện.
Vân Chi Lâm mỉm cười rồi gật đầu: “Đúng vậy.”
Cố Tịch Dao muốn dứt ra khỏi tay anh ta, nhưng cũng không tiện để Vân Chi Lâm mất mặt trước mặt mọi người.
“Haha, người yêu anh xinh quá… Có điều trông hơi quen nhỉ…” Lại có người nghi ngờ nói.
Thần kinh Cố Tịch Dao căng thẳng, cúi đầu theo bản năng rồi nghiêng mặt sang một bên…
Dù gì cô cũng là một nhà văn từng xuất bản một cuốn sách bán chạy.
Huống chi, cô còn từng kiện cáo một người đàn ông tiền tài quyền thế ở thành phố A đã gây chấn động khắp thành phố.
“À, tôi nhớ ra rồi! Hình như cô ấy từng xuất hiện trên ti vi…”
“Người đẹp như thế, lên ti vi cũng bình thường thôi!”
“Không phải, tôi thật sự thấy cô ấy trên ti vi, hình như làm gì nhỉ… Ôi, sao nhất thời không nhớ ra chứ…”
. . .
“Người tiếp theo.”
“Tịch Dao, cuối cùng cũng đến lượt chúng ta rồi!” Vân Chi Lâm nắm tay Cố Tịch Dao, đi tới trước bàn đăng kí, Vân Chi Lâm ngồi xuống trước.
Cả người Cố Tịch Dao đều cứng ngắc, đứng không nhúc nhích.
“Sao thế? Qua đây, mau ngồi xuống đi.” Vân Chi Lâm kéo tay cô, sau đó thì nở nụ cười với nhân viên đăng kí: “Cảm ơn, chúng tôi có thể bắt đầu rồi.”
“Ở đây có hai tờ đơn, mỗi người một tờ, hai vị điền vào trước đi.” Nhân viên đăng kí đưa đơn cho Vân Chi Lâm, đồng thời liếc nhìn Cố Tịch Dao, nghi ngờ hỏi: “Nhà gái sao thế? Có phải là không đồng ý không?” Chuyện thế này, nhân viên công tác cũng chẳng lạ lùng gì.
“Không, không phải!” Vân Chi Lâm vội vàng phản bác: “Em ấy không khỏe lắm. Nhưng không sao, tôi sẽ giúp em ấy điền đơn.”
“Chỗ kí tên phải do chính cô ấy kí!”
“Được.”