Chương 956
Những này người hóng chuyện qua đường này có hiểu sự thật không vậy? Sao tất cả đều nghiêng về phía Bắc Minh Quân chứ!
“Im đi! Các người biết cái gì chứ! Đừng ở đây nói hươu nói vượn!” Cô tức giận đến hét về phía đám người!
Dọa làm cho đám người sững sờ.
“Ôi, cô gái này tính tình cũng không nhỏ đâu! Nói hai câu cũng không được nói.”
“Thật làm khó cho cậu thanh niên đẹp trai này. Cưới vợ cần ngoan hiền, cô gái này thoạt nhìn thì xinh đẹp, nhưng là không hiền lành thì có ích gì chứ!”
Bắc Minh Quân lập tức trợn mắt hét lên.
“Ai mẹ * dám nói xấu cô ấy một câu! Ông đây xé xác.
Cậu Quân uy vũ.
Đám người câm như hến.
Cố Tịch Dao thắt chặt tim.
Lập tức, anh đưa tay qua vai, ôm cô vào lòng, thấp giọng thì thầm bên tai cô: “Còn không nỡ đi à? Có phải là muốn tiếp tục để người ta xem kịch không?”
Lần này, cô không phản kháng.
Đầu nép tới cúi thấp, đi theo Bắc Minh Quân nhanh chóng rời khỏi Uỷ ban nhân dân ……
Việc đi đăng kí kết hôn cuối cùng cũng kết thúc.
Trở lại trong xe, Bắc Minh Quân nghiêng người sang, giúp cô thắt chặt dây an toàn.
Động tác nhỏ nhưng nhìn lại có vẻ rất đương nhiên: “Đồng ý với tôi, đừng qua lại với Vân Chi Lâm nữa, được chứ?”
Giọng nói nhẹ nhàng lướt qua bên tai khiến cô nín thở.
“Không được! Anh ta hiện tại là cấp trên của tôi. Hơn nữa, một thời gian nữa tôicòn tham gia phần thi tư pháp của thành phố A, còn phải thỉnh giáo anh ta một vài vấn đề.”
“……” Sắc mặt anh tối sầm.
Ngón tay đưa lên tay lái, nắm chặt. Nổi gân xanh. “Chỉ cần mẹ anh ta còn sống một ngày, em cũng đừng nghĩ việc gả làm con dâu nhà họ Vân!”
Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng.
Cô liếc qua chiếc nhẫn bắt mắt trên ngón áp út, sắc mặt hơi tái nhợt: “Tôi cũng không nghĩ sẽ gả cho anh ta! Hôm nay còn phải cám ơn anh đã báo cho bà Vân, không thì tôi cũng không biết sẽ kết thúc như thế nào! Nhưng mà Bắc Minh Quân, tôi không gả cho Vân Chi Lâm không có nghĩa là tôi thuộc về anh! Tôi không phải đồ của anh!”
Nghe được lời nói này, sự căng thẳng trong anh lúc này mới được thả lỏng.
Khóe miệng anh không khỏi cong lên: “Chờ em nhận được bằng luật sư, cũng đừng ở chỗ Vân Chi Lâm làm việc nữa, có thể tới công ty của anh làm nhân viên cố vấn luật……
“Không cần đâu!” Không đợi anh nói xong, cô từ chối!
Từng làm thư ký của anh, nhục nhã còn chưa đủ sao?
Cô sao có thể trở về công ty của anh, lại cho anh một cơ hội xỉ nhục cô lần nữa chứ?