Chương 1001
Tối hôm qua Lăng Tiêu nhận được tin nhắn Thịnh Hoàn Hoàn gặp nguy hiểm thì lập tức ngựa không dừng vó chạy tới Thịnh gia, đi một cái đã hết cả đêm.
Trừ khi đi công tác, nếu không Lăng Tiêu rất ít không về nhà cả đêm như thế.
Lăng Tiêu khựng lại: “Xem như thế đi!”
Bạch quản gia lập tức mừng rỡ: “Nếu lão thái thái biết thì nhất định sẽ rất mừng.”
Thiếu gia có dấu hiệu muốn tái hợp với Thiếu phu nhân!
Sắc mặt Lăng Tiêu lại lập tức lạnh xuống: “Đừng nói với bà, ông ra ngoài đi!”
Bạch quản gia: “… Vâng.”
Thiếu gia… Có ý gì?
Tối hôm qua rõ ràng quan tâm Thiếu phu nhân như vậy!
Sao Bạch quản gia đoán được hơn nửa đêm Lăng Tiêu lại bị Thịnh Hoàn Hoàn đuổi ra ngoài, hơn nữa còn trong lúc đang bị thương.
Vừa nghĩ tới việc này, tâm tình Lăng Tiêu lập tức cực kỳ hỏng bét.
Có ai đối đãi với ân nhân cứu mạng mình như thế không?
Quả thực là đồ vong ơn bội nghĩa mà.
Đêm nay đã định sẵn có rất nhiều người mất ngủ.
Người của Cố Nam Thành theo đuôi xe của Diệp Sâm đến Diệp gia.
Diệp Sâm còn đặc biệt ngừng lại ngoài cửa lớn, bảo vệ lập tức nghênh đón, hắn nói khẽ với bảo vệ rằng: “Lát nữa nếu có người đến tìm hiểu tình hình của mẹ con Nam tiểu thư thì các người cứ nói thật với hắn đi.”
Không ngờ xe của Diệp Sâm vừa đi vào thì người của Cố Nam Thành thật sự xuống xe tiến lên tìm hiểu.
Đương nhiên muốn dò xét tin tức thì không thể đi tay không.
Bảo vệ đếm chồng tiền mặt kia rồi nói với người tới: “Có chuyện gì cứ hỏi thẳng đi!”
Người đàn ông kia khinh bỉ nghĩ, người của phủ Diệp Sâm cũng chỉ như thế, chỉ cần dùng mấy ngàn là mua chuộc được rồi, thật là chưa thấy qua giá thị trường.
Đương nhiên hắn ta không dám biểu hiện ra ngoài mà vội tìm hiểu chuyện của mẹ con Nam Tầm.
Bảo vệ cười cười: “Ha, anh nói mẹ con Nam tiểu thư đúng không! Hai ngày trước họ đã chuyển tới.”
Người kia lập tức hỏi: “Nam Tầm và Diệp Sâm có quan hệ gì?”
Bảo vệ hỏi lại: “Đã ở chung rồi, anh nói xem có quan hệ gì?”
Thế là rất nhanh chuyện Nam Tầm và Diệp Sâm ở chung đã truyền đến tai Cố Nam Thành, làm gã cả đêm khó ngủ.
Tâm tình của Cố Nam Thành rất phức tạp, những cảm xúc phẫn nộ, hoảng sợ, nôn nóng bất an đều cùng tràn tới, trong nháy mắt đã đốt cháy lý trí của gã.
“A!” Cố Nam Thành gầm thét một tiếng rồi vung tay lên hất hết bộ đồ pha trà trên bàn xuống đất.
Trần Do Mỹ vừa tắm rửa xong ra tới thì nghe thấy tiếng rống giận dữ này nên vội chạy tới: “Anh Nam Tầm anh làm sao vậy?”
Cô ta trông thấy đống mảnh vỡ kia thì lo lắng tiến lên nắm chặt tay Cố Nam Thành để kiểm tra: “Có làm bị thương tay không.”