Chương 1009
Đường Nguyên Minh xoay người, vẻ mặt đã không còn sự dịu dàng vừa rồi nữa: “Rất an toàn sao, tìm được kẻ chủ mưu phía sau rồi à?”
Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, còn chưa tới kịp giải thích thì Đường Nguyên Minh lại nói: “Chẳng lẽ em không hiếu kỳ vì sao mỗi lần xảy ra chuyện Lăng Tiêu đều xuất hiện?”
Thịnh Hoàn Hoàn kinh hãi: “Làm sao anh biết?”
Sau đó cô nhớ tới hai vệ sĩ kia, thì ra họ không chỉ là vệ sĩ của Đường Nguyên Minh mà còn là tai mắt của anh, xem ra anh thật sự không đơn giản như cô đã nghĩ.
Nghĩ đến mình bị giám thị, sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn không tốt lắm: “Anh muốn nói cái gì?”
“Lăng Tiêu đi rồi trở lại, sau lưng còn bị thương, chẳng lẽ em không muốn biết hắn đi đâu sao?”
Ánh mắt Đường Nguyên Minh quá sắc bén nóng bỏng làm Thịnh Hoàn Hoàn không được tự nhiên: “Chuyện này có liên quan gì đến em, em không muốn biết.”
“Hoàn Hoàn, em thật sự không muốn biết sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhịn không được quay mặt đi: “Không muốn.”
“Không muốn!” Đường Nguyên Minh cười rồi phối hợp nói: “Lăng Tiêu đi tìm Lăng Hoa Thanh, vết thương sau lưng hắn cũng đến từ đó, chẳng lẽ Hoàn Hoàn không hiếu kỳ nguyên nhân sao?”
Cho nên vết thương sau lưng Lăng Tiêu là do Lăng Hoa Thanh đánh?
Điều này có liên quan gì đến chuyện tối hôm qua của cô?
“Khi Lăng Hoa Thanh ra tù, cha anh từng đề cập với anh là năm đó Lăng Hoa Thanh từng có ân oán với hai nhà chúng ta, bảo anh phải đề phòng một chút.”
Đường Nguyên Minh chỉ nói như vậy thôi, có nhiều thứ nói nhiều có vẻ cố ý quá, chỉ cần nhắc nhở một chút thì cô sẽ tự đi thăm dò.
“Anh nói là…”
“Bây giờ còn chưa xác thực chứng cứ.” Đường Nguyên Minh lại thay đổi đề tài: “Nhưng anh đoán Lăng Tiêu ly hôn với em có một nửa nguyên nhân là vì Lăng Hoa Thanh, ông ta không đồng ý hai người ở bên nhau.”
Thật sao?
Thịnh Hoàn Hoàn nhớ tới ngày cô và Lăng Tiêu đi đón Lăng Hoa Thanh ra tù, thái độ của ot đối với cô thật sự lộ ra chút lạnh lẽo.
Chẳng qua rốt cuộc Lăng Hoa Thanh có phải người phía sau màn hay không thì còn phải điều tra, cô sẽ không tin tưởng lời nói một phía của Đường Nguyên Minh.
“Cám ơn anh đã nói cho em biết những chuyện này, em sẽ điều tra rõ ràng.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười với Đường Nguyên Minh, đáy lòng càng bài xích anh, cô luôn cảm thấy sự quan tâm của Đường Nguyên Minh đối với mình pha tạp rất nhiều thứ mà không phải thuần túy.
Sau đó cô bảo Trần Anh Kiệt dẫn hai người mà Đường Nguyên Minh an bài ra ngoài, để họ trở về cùng Đường Nguyên Minh.
Đường Nguyên Minh cũng không cưỡng cầu, khi rời đi ánh mắt lại tạm dừng trên người Trần Anh Kiệt hai giây.
“Anh Trần, giúp tôi điều tra Lăng Hoa Thanh nữa.” Sau khi Đường Nguyên Minh rời đi, Thịnh Hoàn Hoàn nói với Trần Anh Kiệt.
Trần Anh Kiệt gật đầu: “Được.”