Chương 1062
Xem ra cô thật sự bị chọc giận, Lăng Tiêu kéo dây an toàn qua cài lên cho cô rồi mới buông cô ra, giọng điệu mang theo sự không vui khi bị ghét bỏ: “Cũng không phải chưa từng hôn qua.”
Cái kia giống được sao?
Hai vợ chồng chưa ly hôn thân mật gọi là ân ái, vợ trước và chồng trước ly hôn rồi mà thân mật gọi là cái gì?
Nhất là hiện tại Lăng Tiêu đã có vị hôn thê, còn thường xuyên dẫn cô ta rêu rao khắp nơi, hắn coi Thịnh Hoàn Hoàn này là cái gì?
Thịnh Hoàn Hoàn không biết cố gắng mà đỏ mắt: “Hiện tại tôi không thích, không muốn được chưa?”
Câu trả lời này làm Lăng Tiêu triệt để trầm mặc, đen mặt đề máy.
Đường Nguyên Minh lại gọi đến nữa, lần này Thịnh Hoàn Hoàn nhanh chóng cúp máy.
Mãi đến khi Thịnh Hoàn Hoàn xuống xe, hai người vẫn không nói câu nào nữa.
Cuối cùng xe dừng lại ngoài cổng Thịnh gia, Đường Nguyên Minh đứng dưới ánh đèn, trong tay kẹp điếu thuốc, chưa tới mùa đông mà trên người lại như phủ một lớp sương lạnh thật dày.
Ánh mắt của hai người đàn ông giao nhau, như hai viên đạn cùng bắn ra rồi va chạm trên không trung, tràn ngập khói lửa nguy hiểm.
Mãi đến khi Thịnh Hoàn Hoàn bước xuống xe, Đường Nguyên Minh mới giẫm tắt điếu thuốc trong tay.
Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn xuống xe thì không quay đầu lại đi theo Đường Nguyên Minh bước vào Thịnh gia.
Lăng Tiêu nhìn hai bóng người đi sóng vai ảnh trước mắt thì sắc mặt dâng lên đầy khói mù, Đường Nguyên Minh thật là âm hồn bất tán!
Tối hôm qua Lăng Tiêu đã nhận được tin nhắn của Văn Sâm, biết Đường Nguyên Minh đã qua đêm trong Thịnh gia, vì thế hắn còn cố ý căn dặn Văn Sâm nhất định nhìn chằm chằm cho hắn.
Nhìn chằm chằm cái gì?
tất nhiên là đừng để Đường Nguyên Minh vào phòng Thịnh Hoàn Hoàn.
Nếu Đường Nguyên Minh dám giở trò lưu manh thì Văn Sâm sẽ không chút do dự một súng “Bắn nát đầu” anh.
Không ngờ hôm nay hắn lại nhìn thấy Đường Nguyên Minh ở Thịnh gia.
Anh định ăn vạ trong Thịnh gia không đi sao?
Sao Văn Sâm vẫn chưa trở lại!
Lăng Tiêu cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay, cách lúc Thịnh Hoàn Hoàn đi theo Đường Nguyên Minh vào nhà đã qua năm phút, hắn cầm điện thoại lên lập tức gọi cho Văn Sâm: “Tra được chưa?”
Văn Sâm nặng nề nói: “Đã để hắn chạy thoát, nhưng hộp đêm hắn chạy vào rất đáng chú ý, là địa bàn của Hà Song, hơn nữa ông chủ phía sau là Nhị Gia.”
Lăng Tiêu lạnh lùng hỏi: “Tên gọi là gì?”
Ba còn có một hộp đêm ở Hải Thành mà hắn lại không biết.
“Vô Song Thành.” Văn Sâm trả lời.
Vô Song Thành?
Tức là dùng tên của Hà Song.
Lăng Tiêu nhớ năm đó Hà Song chỉ là thư ký bên cạnh Lăng Hoa Thanh, là một người phụ nữ đặc biệt khôn khéo có thủ đoạn, nhưng hắn chưa từng nghĩ tới quan hệ giữa bọn họ.