Chương 158
Nhưng Kim Thần không phải minh tinh gì, anh ta chỉ là một tay đua rất xuất sắc, trước kia luôn ở Singapore, nghe nói tháng trước anh ta đã hết hợp đồng với phía công ty Singapore nên chuẩn bị về nước phát triển.
Có thể nói thứ hạng của Kim Thần trong giới đua xe là đứng top 5 cả Châu Á, anh ta từng đại diện cho Singapore giành lấy không ít giải quán quân.
Lần này anh ta từ bỏ tất cả ở Singapore để trở về làm vẻ vang cho nước nhà nên được dân chúng trong nước tán dương, hành động này còn làm tăng thêm không ít fans cho anh ta.
Lăng Kha chính là một trong số đó.
Thịnh Hoàn Hoàn lại nhíu mày: “Cậu đang nói đến Kim Thần của Singapore kia?”
Lăng Kha gật đầu: “Không phải anh ấy thì còn là ai, cậu từng gặp ảnh sao?”
“Không có.” Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu, đánh chết cũng không thừa nhận.
Nhớ đến không lâu trước đó cô đuổi theo người ta chạy hai vòng trên đường phố Dubai, cuối cùng còn làm hỏng xe người ta thì không khỏi cảm thấy chột dạ.
Cô lập tức lôi kéo Lăng Kha: “Đi thôi, có gì đẹp đâu, sau này chờ tớ nổi tiếng thì ký cho cậu một đống hình để cậu ném chơi.”
“Đồ mặt dày không biết xấu hổ, cậu so được với Kim Thần sao?”
“Sao không thể so?”
Không phải cũng là bại tướng dưới tay của cô sao?
Lăng Kha bị Thịnh Hoàn Hoàn kéo lên xe. Các cô không phát hiện cách đó không xa có một người đang nhìn họ và Lăng Thiên Vũ đang được Thịnh Hoàn Hoàn nắm tay.
Người này chính là Lam Nhan.
Sau khi lên xe, Lăng Thiên Vũ có vẻ rầu rĩ không vui, Thịnh Hoàn Hoàn cho rằng cậu mệt mỏi nên bảo cậu gối đầu lên đùi mình, nhẹ nhàng vỗ lưng trấn an cậu.
Lăng Kha lên xe rồi cũng ngừng nghỉ, cô nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: “Rốt cuộc vì sao cậu một hai phải kéo tớ đi Cố gia, chị Nam Tầm làm sao vậy?”
Thịnh Hoàn Hoàn kể lại chuyện tối hôm qua Trần Do Mỹ gọi điện thoại đến cho Nam Tầm.
Phản ứng của Lăng Kha giống cô tối hôm qua y như đúc: “Xong rồi, chị Nam Tầm nhất định thiệt thòi rồi, sao cậu không cản chị ấy lại?”
“Tớ cũng muốn, việc này nói ra thì rất dài.”
Chờ Thịnh Hoàn Hoàn kể lại chuyện tối hôm qua thì họ đã đi được nửa đường.
Lăng Kha cảm thấy kích động giống như đang xem phim, không buồn mắng Chu Duệ mà rất nhiều chuyện hỏi Thịnh Hoàn Hoàn: “Lúc Lăng Tiêu đến chỗ Mộ Tư cướp cậu về, hai người có đánh nhau không?”
Đáng tiếc cả Thịnh Hoàn Hoàn cũng không biết đáp án cô ấy muốn biết: “Tớ ngất đi rồi, không biết cái gì cả, Lăng Tiêu cũng không nói cho tớ biết.”
“Cái gì, chuyện quan trọng như vậy mà cậu lại không biết?” Lăng Kha cảm thấy quá thất vọng, sau đó lập tức phát huy trí tưởng tượng vô hạn: “Tôi đoán nhất định có ra tay, Lăng Tiêu có bị thương không?”
Thịnh Hoàn Hoàn lắc đầu: “Không có.”
Lăng Kha thở dài một tiếng: “Vậy tức là Mộ Tư bị đánh, không biết hiện tại anh ta thế nào, nhất định không ngờ cậu đi lấy người khác nhanh như vậy.”