Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 324

Chương 324

Nam Tầm không hối hận việc mình làm vừa rồi, mặc kệ cô có làm gì Trần Do Mỹ hay không, vào thời khắc Cố Nam Thành xuất hiện thì cô đã thua rồi…

Cố Bắc Thành đuổi theo, Cố Nam Thành ôm Trần Do Mỹ chuẩn bị lên xe.

“Anh hai.” Cố Bắc Thành gọi gã lại.

Cố Nam Thành cẩn thận buông Trần Do Mỹ xuống rồi quay đầu lại nhìn về phía Cố Bắc Thành.

Cố Bắc Thành nhìn Cố Nam Thành che chở Trần Do Mỹ như vậy thì trong lòng đặc biệt phẫn nộ, anh ta giận chỉ vào Trần Do Mỹ trong xe, lên tiếng chất vấn Cố Nam Thành: “Anh biết mình đang làm gì không?”

Cố Nam Thành nói: “Anh biết rất rõ, không cần em tới nhắc nhở anh.”

Cố Bắc Thành giận không thể át: “Anh không biết khoảng thời gian trước em đã nghe nói đến chuyện của hai người, vì sao anh lại chung chạ với Trần Do Mỹ, anh biết rõ chị dâu là người không chịu nổi chút vết nhơ nào, vì sao còn để con hề này nhảy nhót trước mặt chị ấy?”

“Cố Bắc Thành, chú ý lời nói của em.”

“Vì sao anh lại xuất hiện ở chỗ này, không phải anh đi gặp khách hàng sao, anh là giám đốc của Cố thị, mọi người đều luôn nhìn chằm chằm anh, anh chạy tới nơi này làm gì?”

Nghe Cố Bắc Thành chất vấn, Cố Nam Thành lạnh lùng nói: “Không liên quan đến em.”

“Chuyện này liên quan đến lợi nhuận sáu tháng cuối năm của Cố thị, em cũng là một phần tử của Cố thị, sao lại không liên quan đến em?” Cố Bắc Thành thất vọng nói: “Anh hai, tuy em phản nghịch, nhưng em vẫn luôn tôn trọng anh, coi anh là tấm gương, bởi vì anh chín chắn nhìn xa trông rộng. Ở công ty anh nắm quyền to, thành thạo chững chạc, ở nhà thì vợ chồng ân ái, là người chồng người cha tốt, nhưng anh xem hiện tại mình đang làm gì.”

“Anh làm việc gì chưa cần em dạy.”

Cố Bắc Thành rống giận: “Anh đừng quên mình đã có gia đình, có con, anh thật sự tính luôn dây dưa không rõ với cô gái này sao?”

Rốt cuộc Cố Nam Thành cũng trầm mặc.

Lúc này Trần Do Mỹ nỗ lực muốn xuống xe, đôi mắt đẹp rưng rưng nói: “Các anh đừng cãi nữa, đều là em sai, đều là em không tốt, Nam Thành anh không cần lo cho em… A…”

Trần Do Mỹ không cẩn thận ngã xuống từ trên xe.

Cố Nam Thành vội vàng bế cô lên, mặt đầy lo lắng mà nói: “Em đã bị thương, vì sao không ngồi yên trên xe?”

Trần Do Mỹ cố nén đau đớn, khổ sở lưu luyến mà nhìn Cố Nam Thành và nói: “Em không muốn vì em mà hai anh em trở mặt, em cũng không muốn trở thành tội nhân phá hoại gia đình củaa anh, vừa rồi là em không cẩn thận ngã xuống ban công, không liên quan gì đến chị Nam Tầm.”

Cô ta quyến luyến sờ sờ mặt Cố Nam Thành, nước mắt chảy xuống từng giọt từ hốc mắt, cuối cùng cô thu tay, mặt tái nhợt mà nói: “Nam Thành, anh trở về đi, đi dỗ dành chị Nam Tầm, chị ấy nhất định sẽ tha thứ cho anh.”

Lúc này sao Cố Nam Thành lại tin tưởng lời nói của Nam Tầm?

Gã căn bản mặc kệ sự thật là thế nào, gã chỉ tin cái mình nhìn thấy, trong mắt gã, hình tượng của Nam Tầm đã trở nên âm u ác độc, không thể thay đổi.

Có lẽ gã chỉ vâng theo lựa chọn mình muốn trong lòng mà thôi.

“Nam Thành, anh trở về đi, đừng quan tâm em…”

Cố Nam Thành rất đau lòng cho cô gái yếu ớt nhỏ xinh trước mắt: “Em đừng nói nữa, lần này anh sẽ không tha thứ cho cô ta, chân em bị thương, đừng nghĩ nhiều, anh lập tức đưa em đi bệnh viện.”

Bình Luận (0)
Comment