Chương 465
Cửa phòng lại được mở ra, ba cô gái xuất hiện ở ngoài cửa, ai cũng tinh tế lả lướt, da trắng xinh đẹp, nhưng vẻ đẹp mỗi người mỗi khác.
Vừa bước vào phòng, Thịnh Hoàn Hoàn lập tức hối hận.
Lăng Tiêu, cô thấy được Lăng Tiêu ngồi ở trong cùng, người đàn ông này dù ở nơi nào cũng tự động toả sáng, làm người ta không thể xem nhẹ.
Hiện tại rời đi còn kịp không?
Ánh mắt sắc bén thâm thúy của Lăng Tiêu liếc nhìn về hướng cô.
Hiển nhiên… Đã không kịp rồi.
Nam Tầm cũng sửng sốt, Diệp Sâm… Diệp Sâm…
Diệp Sâm chống một tay lên sô pha, ngón tay thon dài đặt trên hàng lông mày hơi nhướng lên, đôi mắt sau cặp mắt kính kia như chim ưng nhìn thẳng con mồi, sắc bén nghiền ngẫm, lại nhất định phải chiếm được.
Không khí thay đổi, cả Lăng Kha luôn tùy tiện cũng cảm nhận được: “Phải đi à?”
Thịnh Hoàn Hoàn thật sự muốn đánh trống lui quân, lúc này liền thấy Lăng Tiêu nâng tay lên, vẫy về hướng cô một cái: “Lại đây.”
Thịnh Hoàn Hoàn nói nhỏ: “Thật xui xẻo, đi vào trước đi!”
Tâm tư của Thịnh Hoàn Hoàn bị Lăng Tiêu quấy rầy nên không nhận thấy dị thường của Nam Tầm, cô khẽ oán giận một câu rồi đi vào bên trong.
Lăng Kha thì lôi kéo Nam Tầm đi đến bên cạnh Tiêu Dịch ngồi xuống.
Tiêu Dịch rất phong độ, chào hỏi xong thì giới thiệu Vân Kỳ Diệp Sâm cho các cô quen biết, cuối cùng đến Lăng Tiêu: “Chắc không cần giới thiệu vị này đúng không?”
Lăng Kha và Nam Tầm gật đầu.
Tiêu Dịch lại giới thiệu với Vân Kỳ và Diệp Sâm: “Lăng Kha, Nam Tầm.”
Vân Kỳ gật đầu với hai người, chưa nói cái gì.
Tầm mắt Diệp Sâm dừng lại trên người Nam Tầm: “Đã lâu không gặp.”
Ánh mắt kia mang theo tuyên thệ nào đó, làm Nam Tầm không được tự nhiên: “Đã lâu không gặp.”
Tiêu Dịch có chút kinh ngạc: “Hai người quen biết?”
Diệp Sâm không phải người Hải Thành, trước kia từng học ở đây mấy năm, anh cũng giống như Tiêu Dịch, mấy năm nay luôn phát triển ở nước ngoài, rất ít trở về. Cho nên Diệp Sâm và Nam Tầm quen biết nhau làm anh ta rất kinh ngạc.
Nam Tầm cố làm ra vẻ thong dong: “Cùng trường cấp ba.”
Diệp Sâm cười cho qua.
Thịnh Hoàn Hoàn ngồi bên cạnh Lăng Tiêu, trên người hắn đặc biệt sạch sẽ, không có mùi thuốc lá và cồn, đối diện với cặp mắt xem kỹ kia, cô chủ động giải thích nguyên do đêm nay ra ngoài.
Lăng Tiêu nghe xong thì một lúc lâu mới mở miệng: “Uống rượu?”
Thịnh Hoàn Hoàn sửng sốt, gật gật đầu: “Uống một chút.”
Không nhìn thấy Lăng Tiêu không vui, Thịnh Hoàn Hoàn được một tấc lại muốn tiến một thước: “Đêm nay tôi có thể không quay về không?”