Chương 480
Thấy Thịnh Hoàn Hoàn thất thần, Lăng Thiên Vũ kéo kéo ống quần cô, chỉ chỉ cái nồi sôi ùng ục, sau đó vuốt bụng, đôi mắt sạch sẽ trong trẻo đáng thương nhìn cô.
Chỉ một ánh mắt đã làm Thịnh Hoàn Hoàn đầu hàng, cô xoa xoa đầu cậu nhóc, tuy rằng trong lòng nặng nề, nhưng giọng nói lại rất dịu dàng: “Đói bụng à, đi rửa tay là xong ngay.”
Lăng Thiên Vũ gật đầu, lập tức nghe lời mà đi rửa tay.
Thịnh Hoàn Hoàn đi ra từ phòng bếp liền thấy Lăng Thiên Vũ ngồi trước bàn ăn, dáng vẻ ngoan ngoãn kia làm người ta đau lòng.
Hôm nay cô gói hoành thánh nhân tôm tươi, tương đối phí thời gian, cô nhìn cậu nhóc ăn say mê, vốn nên cảm thấy tự hào, nhưng lại không nén được chua xót!
Sau khi ăn xong, Lăng Thiên Vũ cầm một bức họa đưa cho Thịnh Hoàn Hoàn, khuôn mặt nhỏ lộ ra vài phần ngượng ngùng.
Cậu nhóc vẽ một đầu bếp đội mũ cao, một tay cầm nồi xẻng, một tay cầm cúp, Thịnh Hoàn Hoàn nghiêm túc nhìn một hồi mới phát hiện đầu bếp này là cô.
Cho nên cậu nhóc đang khẳng định và khen ngợi tay nghề nấu nướng của cô?
Nhìn bức họa này, chút nặng nề trong lòng cũng biến mất, Thiên Vũ là Thiên Vũ, dù cậu là con ai cũng không ảnh hưởng đến chuyện cậu là cún con của cô, cún con tri kỷ.
“Đẹp ghê, Thiên Vũ giỏi quá.” Thịnh Hoàn Hoàn vui vẻ nhận lấy, bỗng nhớ tới bức tranh làm Lăng Thiên Vũ mất khống chế, cậu từng nói hai ác ma trong tranh là ba mẹ.
Nếu Lam Nhan là mẹ Thiên Vũ, vậy nữ ác ma mang giày cao gót dẫm lên tay Thiên Vũ còn không phải là Lam Nhan?
Thiên Vũ nói nam ác ma kia không phải Lăng Tiêu, hơn nữa Thiên Vũ sợ Lăng Tiêu nhìn thấy bức họa nên đã xé bỏ vứt vào bồn cầu, còn bảo cô giữ bí mật cho cậu.
Thiên Vũ làm như vậy là không muốn Lăng Tiêu biết mình từng bị ngược đãi, hay là không muốn Lăng Tiêu biết là ai ngược đãi cậu, hoặc là cậu đang bảo vệ cho hai kẻ ngược đãi kia?
Thịnh Hoàn Hoàn càng nghĩ càng thấy ớn!
Nhưng đây chỉ là suy đoán của cô, người duy nhất có thể cho cô đáp án chỉ có cậu nhóc trước mắt. Nhưng làm như vậy không khác gì lại xé toạc vết thương của cậu.
Chung quy Thịnh Hoàn Hoàn vẫn không đành lòng, cậu nhóc vừa mở lòng mình một chút, cô hy vọng cậu vĩnh viễn đừng nhớ tới những quá khứ hắc ám đó.
Sau đó Thịnh Hoàn Hoàn nhận được điện thoại của Thịnh phu nhân, cô dẫn Lăng Thiên Vũ trở về Thịnh gia, Thịnh Tư Nguyên và Chúc Văn Bội đều có mặt, nhưng lại không nhìn thấy gia đình Thịnh Giai Minh.
“Ông ngoại, bà ngoại, sao nhà cậu không tới?”
Thịnh lão thái thái trả lời: “Cậu và mợ con đang bận chuyện hiệu thuốc, không rảnh lại đây.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại hỏi: “Không bao lâu nữa là khai trương đúng không?”
Thịnh Hoàn Hoàn biết cuối cùng mẹ vẫn cho cậu hai cửa hàng, cô không có gì phàn nàn về cậu, nhưng lại chướng mắt bộ mặt tham lam của Hứa Hương Tuyết, chỉ cầu mong bà ta và Thịnh Đình Đình biết đủ và cảm ơn.
Thịnh lão thái thái gật đầu: “Đúng vậy, qua mấy ngày nữa là khai trương.”
Thịnh lão thái thái lại hỏi Thịnh Hoàn Hoàn về chuyện tầng hầm, cái này liên quan đến việc nhà của Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn không tiện nói nhiều với họ, chỉ nói ra dì Hà lén nuôi con, tâm trí không được đầy đủ, rất đáng thương.