Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 580

Chương 580

“Hoàn Hoàn…”

Nhìn dáng vẻ này của Thịnh Hoàn Hoàn, hốc mắt Thịnh phu nhân đột nhiên đỏ, bà và Thịnh Xán trông mong nhiều năm như thế, rốt cuộc cũng chờ đến ngày cô trưởng thành.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn quầng thâm đen xì dưới mắt Thịnh phu nhân, liền biết đêm qua bà ngủ không được ngon, lập tức đau lòng tiến lên ôm lấy bà: “Mẹ, con đã biết chuyện của Chu Tín rồi, yên tâm, con có thể giải quyết.”

Thịnh phu nhân vẫn lộ ra vẻ mặt lo lắng: “Nhưng Chu Tín có uy vọng rất cao ở công ty, cao tầng đều ủng hộ ông ta, mẹ lo… rõ ràng ông ta đã hứa cho chúng ta thời gian hai ngày, sao lại nói không giữ lời như vậy.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Mẹ, thương trường không có cha con, câu mà ba thường nói nhất đó là “Binh bất yếm trá”, Chu Tín muốn đánh cho chúng ta trở tay không kịp, chúng ta cũng có thể ăn miếng trả miếng.”

Thịnh phu nhân cứng lại: “Con có cách à?”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu, Thịnh phu nhân lập tức nói: “Mẹ đi với con.”

Thịnh Hoàn Hoàn đè bà lại: “Mẹ, mẹ ở nhà chờ tin tốt của con, giao chuyện công ty cho con là được.”

“Nhưng mà…”

“Tin con đi.”

Nhìn đứa con gái cứng rắn trước mắt, Thịnh phu nhân không khỏi gật đầu.

Thịnh Hoàn Hoàn cầm lấy công văn xuống lầu, lúc rời đi có tiến đến phòng của Thịnh Xán, cầm chặt tay ông: “Ba, ba yên tâm, con nhất định sẽ chống chọi được Thịnh Thế, bảo vệ cho cái nhà này, ba cũng phải mau tỉnh lại, mọi người đều cần ba.”

Đáp lại cô vẫn là một mảnh tĩnh mịch.

Thịnh Hoàn Hoàn đi ra từ Thịnh gia, liếc nhìn một cái liền thấy được Mộ Tư.

Anh ta lại tới nữa, mặc một bộ tây trang màu đen, bên trong có một chiếc sơ mi trắng, tay cầm một cây gậy màu đen.

Cây gậy này là Thịnh Hoàn Hoàn tự tay thiết kế, tự tay chế tạo, tốn không ít tâm tư của cô, trên đó còn có khắc tên cô.

Chỉ tiếc Mộ Tư không thích chống gậy, vì như vậy sẽ thời thời khắc khắc nhắc nhở bản thân và người khác, anh ta là một người què, anh ghét ánh mắt thương hại và tiếc hận của người khác, cho nên rất ít dùng đến cây gậy này.

Thấy Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xe đi ra, Mộ Tư lập tức chắn trước xe: “Hoàn Hoàn, anh có chuyện muốn nói với em.”

Thịnh Hoàn Hoàn hạ cửa xe xuống, bình tĩnh mà nhìn anh ta.

Mộ Tư đứng thẳng người dậy, dáng người thon dài thanh quý, giọng nói ôn hoà dễ nghe: “Anh có thể giúp em ngồi lên giám vị trí đốc.”

Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì không có phản ứng gì.

Mộ Tư tiếp tục nói: “Hoàn Hoàn, anh đi theo bác trai nhiều năm, hiểu chuyện của Thịnh Thế hơn em nhiều, Chu Tín này âm hiểm xảo trá, nếu không có ai giúp em thì em không đấu lại ông ta được.”

Hiện giờ Thịnh Hoàn Hoàn đã rời khỏi Lăng Tiêu, người mà cô có thể dựa vào không nhiều lắm, mà anh ta là người có năng lực nhất trong đó, hơn nữa là dạng không cầu hồi báo.

Sau khi ý thức được tình cảm của mình đối với Thịnh Hoàn Hoàn, Mộ Tư luôn tìm mọi cách đền bù sai lầm mình phạm phải, hy vọng được Thịnh Hoàn Hoàn tha thứ, nhưng cô vẫn không cho anh ta cơ hội.

 

Bình Luận (0)
Comment