Chương 586
Vì mượn sức ông, Thịnh Hoàn Hoàn tốn không ít sức lực với đứa con trai cưng của Tống Chí Thượng là Tống Minh Triết, dùng mọi cách mới thuyết phục được Tống Chí Thượng.
Mọi người kinh ngạc mà nhìn Tống Chí Thượng, không ai ngờ Tống Chí Thượng lại đứng về phe Thịnh Hoàn Hoàn.
Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn lại xuống người Trần Văn Huy.
Trần Văn Huy ho nhẹ một tiếng: “Vừa rồi thư ký nói gì, các người cũng nghe ra rồi, Chu Tín nghỉ phép một tuần, chúng ta không có khả năng luôn chờ anh ta.”
Đám người Dương Lập, Cao Tễ, Trần Hạo Thiên ai cũng đã nhìn ra thế cục trước mắt.
Được Trần Văn Huy và Tống Chí Thượng chống đỡ, tương tương Thịnh Hoàn Hoàn đã nắm giữ 55% cổ phần, nhất định đã ngồi lên được vị trí giám đốc, bỏ phiếu chỉ là làm cho có mà thôi.
Tầm mắt Thịnh Hoàn Hoàn đảo qua những người đang đứng, khí thế trở nên rất sắc bén: “Hội nghị tiếp tục.”
Vừa dứt lời, mấy người này không tình nguyện mà ngồi xuống.
Thịnh Hoàn Hoàn lại nói: “Nếu Chu tổng giám không được khoẻ, vậy thì kế tiếp hội nghị do Tống giám đốc chủ trì thay.”
Tống Chí Thượng ngồi ở đó, không đợi người khác phát biểu ý kiến thì đã cứng rắn nói: “Hội nghị hôm nay rất đơn giản, nhưng có thêm bước bỏ phiếu so với bình thường.”
Tống Chí Thượng vung lên tay, thư ký đi đến: “Bắt đầu đi, công ty có tổng cộng mấy vị cổ đông, mọi người nghĩ kỹ liền nói tên ra.”
25% cổ phần của Trần Văn Hưng được chia đều, hơn mười cao tầng mỗi người có được khoảng 2%.
Trần Văn Huy nói: “Tôi đến trước, tôi bỏ cho Hoàn Hoàn một phiếu.”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm giữ 40% cổ phần của Thịnh gia, một câu của Trần Văn Huy lập tức biến thành 50%.
Kế tiếp Tống Chí Thượng cũng tỏ thái độ: “Tôi cũng bầu cho Hoàn Hoàn một phiếu.”
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức có được 55% cổ phần, những người khác mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, kết quả đã công bố, kế tiếp chỉ là buộc bọn họ đưa ra lựa chọn thôi!
Cuối cùng, Thịnh Hoàn Hoàn lấy ưu thế tuyệt đối mà bắt lấy vị trí giám đốc tân nhiệm của Thịnh Thế.
Trong tiếng vỗ tay thưa thớt, Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trên vị trí lãnh đạo, còn chưa nói gì liền thấy Dương Lập khóc ròng, bi thương nói: “Trời muốn Thịnh Thế chết, sự phát triển hiện giờ của Thịnh Thế một đi không quay lại!”
Một câu của Dương Lập làm xuất hiện không ít ánh mắt phẫn hận trừng về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Văn Huy và Tống Chí Thượng, giống như bọn họ lựa chọn một quân vương mất nước, đẩy Thịnh Thế đi về hướng diệt vong.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn có thể lý giải sự không cam lòng của họ, dù sao họ lo lắng cho tương lai của Thịnh Thế là thật, rốt cuộc cũng liên quan đến túi tiền của họ.
So với cô, bọn họ càng muốn thấy Chu Tín nhậm chức.
“Dương giám đốc, tôi vừa đến công ty ngày đầu tiên, sao ông biết tương lai của Thịnh Thế như thế nào?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Dương Lập, môi đỏ xinh đẹp hiện ra ý cười nhạt nhẽo: “Nếu tôi không khống chế được cục diện thì nhất định sẽ chủ động bỏ xuống, sẽ không để mặc Thịnh Thế bị huỷ diệt, cái này không cần ông lo lắng. Hôm nay chúng ta dứt khoát nói rõ ràng đi, tôi biết các người có rất nhiều bất mãn về việc tôi nhậm chức, nhưng tôi không muốn nhìn thấy ai chơi thủ đoạn dưới mí mắt tôi, nơi này là công ty, tất cả lấy ích lợi của công ty làm trọng.”