Chương 688
Không nói mặt, chỉ bàn về dáng người, bàn về khí độ, những bảo vệ kia có điểm nào so được với anh? Huống chi ông đây còn có khuôn mặt anh tuấn vô địch, cái con bé này còn nhỏ mà thẩm mỹ đã lệch lạc rồi!
Diệp Sâm nhịn không được hôn Cố Hoan một cái, rất thất đức mà nói với Đường Dật: “Khó trách trong nhà sốt ruột chuyện hôn nhân của cậu vậy, với diện mạo này, nếu tuổi lớn thêm chút nữa thì thật sự không có cô gái nào muốn gả cho.”
Đường Dật giận dữ: “Cút, ông đây bảnh trai lắm! Là hai người mù rồi.”
….
Thịnh Hoàn Hoàn ăn xong thì vào WC chuẩn bị đến bệnh viện thăm Thang Nguỵ, trễ chút lại đi xem Mộ Tư, tối hôm qua Đường Dật đã đến chẩn trị cho anh ta, cũng không biết kết quả như thế nào.
Cô không dám đi quá sớm, tránh lại gặp phải Lăng Tiêu. Cố thêm ngày mai nữa thôi là thứ hai cô có thể ly hôn với hắn.
Nhưng vừa ra khỏi toilet thì Thịnh Hoàn Hoàn liền thấy Lăng Tiêu đứng ngoài hành lang chờ cô, ánh mắt hắn như một con chim ưng nhìn thẳng vào con mồi, mà cô chính là chuột mồi của hắn.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức muốn chạy trốn, đi chưa được mấy bước đã bị Lăng Tiêu kéo lại, vác cả người cô lên vai, ngang ngược lại khí phách.
Thịnh Hoàn Hoàn hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch mà giãy giụa trên vai hắn: “Lăng Tiêu, anh làm gì vậy, nơi này là nhà ăn, anh mau buông tôi xuống.”
“Im lặng cho tôi.”
Lăng Tiêu đánh mạnh lên mông cô rồi đi nhanh về hướng thang máy.
Chỗ trên mông bị đánh đau rát, Thịnh Hoàn Hoàn khóc không ra nước mắt, vừa thẹn lại giận: “Anh thả tôi xuống, túi công văn của tôi còn trong đó.”
Hợp đồng của cô còn trong đó!!!
Lăng Tiêu ngoảnh mặt làm ngơ, mãi đến khi tiến vào thang máy mới buông cô xuống, lồng ngực rắn chắc đè lên cô, giọng nói như mang theo vụn băng: “Tối hôm qua chạy trốn rất nhanh mà, coi đêm nay cô trốn thế nào.”
Thịnh Hoàn Hoàn không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, giọng nói có chút run rẩy: “Anh muốn thế nào?”
“Hiện tại biết sợ?” Bàn tay thon dài của Lăng Tiêu nâng cằm cô lên, mắt đen thâm thúy sắc bén nhìn sát vào hai mắt cô: “Tối hôm qua gan lớn hơn trời mà, hôm nay có thể tiếp tục, xem là tôi chơi cô hay cô chơi tôi.”
Thịnh Hoàn Hoàn biết lúc này đã đá phải ván sắt, mặt đỏ cô tới mang tai, ánh mắt né tránh: “Tối hôm qua tôi không cố ý, tôi chỉ khẩn trương, liền… Liền đá trúng chỗ đó của anh.”
Lăng Tiêu cười lạnh: “Cô cảm thấy tôi sẽ tin chuyện ma quỷ của cô sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn gương mặt anh tuấn lại cực kỳ lạnh nhạt trước mặt, căng da đầu nói: “Vậy anh muốn thế nào, thứ hai chúng ta đã ly hôn, bây giờ anh quấn lấy tôi không cảm thấy mặt đau à?”
“Hình như cô quên quyền quyết định nằm trong tay tôi.” Lăng Tiêu nghĩ đến cuộc đối thoại vừa rồi với Đường Nguyên Minh thì lực tay không khỏi tăng mạnh: “Vội vã ly hôn như thế là vì tên nằm trong bệnh viện hay là tên trên lầu?”