Chương 719
Chương 719
Cô ta bị sỉ nhục như vậy, dù ông ta chỉ mắng Hà Vinh vài câu thì trong lòng cô cũng dễ chịu hơn một chút. Xem ra trong mắt Lăng Hoa Thanh, mẹ ruột của Thiên Vũ là cô còn không quan trọng bằng một vệ sĩ.
Nhưng đứng trước mặt Lăng Hoa Thanh, Lam Nhan không dám biểu hiện ra chút bất mãn nào, cô ta cố nén đau đớn mà nói với Lăng Hoa Thanh: “Anh ta chỉ lo cho an nguy của bác trai, sao con lại trách anh ta được.”
Lam Nhan “Hiểu chuyện” như thế cũng đổi được một câu quan tâm của Lăng Hoa Thanh: “Mặt con không sao đó chứ, kêu y tá tới xử lý một chút, đừng để lại sẹo.”
Lam Nhan cười lắc đầu: “Chỉ trầy da thôi ạ, sẽ không để lại sẹo, không cần làm phiền y tá.”
Lam Nhan kéo một tờ giấy lau máu rồi lấy miếng băng keo cá nhân ra dán lên trên đó, sau đó cười nói với Lăng Hoa Thanh: “Tụi con đóng phim quay tiết mục cũng thường xuyên va chạm bị thương, bôi chút rượu thuốc hoặc dán băng keo là không sao ngay.”
Sao Lăng Hoa Thanh lại không biết Lam Nhan nói như thế là muốn ông ta nhìn cô với con mắt khác? Nếu cô thật sự là mẹ của cháu ông thì thôi, nhưng đứa bé ở Lăng Phủ căn bản không phải con của Tiêu Nhi.
Cho nên cô gái này ra sức lấy lòng cũng uổng công vô ích, bởi vì sớm muộn gì ông ta cũng làm đứa bé kia biến mất khỏi thế giới này.
Lam Nhan đâu biết Lăng Hoa Thanh suy nghĩ cái gì, cô ta xử lý xong vết thương, còn dọn luôn những mảnh vụn kia, sau đó lại ngồi xuống bên giường bệnh của Lăng Hoa Thanh: “Kỳ thật bác trai không cần lo lắng, A Tiêu đã điều tra Thịnh Hoàn Hoàn, nếu trước khi ly hôn cô ta thật sự có dan díu với người đàn ông khác thì A Tiêu sẽ không bỏ qua cho hai người đó.”
Lần này Lăng Hoa Thanh không phản ứng mạnh như vừa rồi, ông ta bình tĩnh nói với Lam Tiếu: “A Tiêu có chuyện gì cũng luôn tự chịu đựng, con giúp bác lưu ý một chút, con cứ kể hết tất cả những chuyện liên quan đến Thịnh Hoàn Hoàn cho bác.”
Lam Nhan gật đầu: “Yên tâm đi bác trai, con nhất định sẽ làm vậy.”
Lăng Hoa Thanh nằm xuống, phất phất tay với Lam Nhan: “Bác muốn nghỉ ngơi, con còn phải chăm sóc Thiên Vũ, trở về sớm chút đi!”
“Dạ, bác trai nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai con lại đến thăm bác.”
Sau khi Lam Nhan rời đi, Lăng Hoa Thanh gọi Hà Vinh tiến vào.
Lăng Hoa Thanh nói với Hà Vinh: “Cậu đi điều tra mấy ngày nay phu nhân đã làm gì, bảo bà ta tới bệnh viện một chuyến.”
Hà Vinh nhăn mày lại, chần chờ nói: “Chưa chắc phu nhân chịu tới.”
Lăng Hoa Thanh im lặng, trên mặt tăng thêm vài phần mỏi mệt: “Thôi, cậu đi ra ngoài đi!”
…
Khi Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh đến bệnh viện thì Mộ Tư đang chuẩn bị vào phòng giải phẫu, anh ta biết Thịnh Hoàn Hoàn sẽ tới nên vẫn đang chờ cô. Khi thấy Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn cùng xuất hiện, trên ngũ quan ôn hòa tuấn tú của Mộ Tư có thêm tia lạnh lẽo.
Anh ta đã nói với Hoàn Hoàn rằng người đàn ông Đường Nguyên Minh này rất nguy hiểm, bảo cô cách xa hắn một chút, vì sao cô lại không nghe?
Đường Dật nhăn mày lại: “Muốn nói gì thì mau nói, đừng làm chậm trễ thời gian của tôi.”
Thịnh Hoàn Hoàn chân thành nhìn Đường Dật và nói: “Chúng tôi không có gì để nói, mọi chuyện làm phiền anh.”
Sau đó cô nhìn về phía Mộ Tư: “Phối hợp tốt với Đường Dật, tôi tin cuộc giải phẫu này nhất định sẽ thành công.”
Mộ Tư gật gật đầu với Thịnh Hoàn Hoàn, sau đó nhìn về phía Đường Nguyên Minh, ôn tồn lễ độ cười nói: “Cảm ơn Đường tổng tới thăm tôi, tôi xin lỗi không tiếp được.”