Chương 878
“Đúng rồi, xem Quân Hạm người ta bình tĩnh đến cỡ nào.”
“Đội xe nhỏ chính là như vậy…”
Kế tiếp là Triệu Giai Ca lên sân, tiếp theo là Lăng Kha, sắc mặt đám tay đua đoàn xe 666 càng khó coi, các cô đều không bị đào thải, hơn nữa dùng tốc độ tuyệt đối tiến vào vòng thi thứ hai.
Bởi vì thời gian hữu hạn, cuộc thi của Thịnh Hoàn Hoàn được xếp vào buổi chiều, Lăng Kha thi xong thì người của Vũ Yến chuẩn bị rời khỏi sân đấu.
Lúc này, mọi người liền thấy Lăng Tiêu đi về hướng họ. Lâm Chi Vũ ôm Lăng Thiên Vũ đi theo phía sau.
Không ít ánh mắt bị Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ hấp dẫn qua.
Chỉ thấy Lăng Tiêu mặc một bộ sậm màu, ngũ quan lập thể thâm thúy, đôi chân thon dài tao nhã bước từng bước đến như báo săn, quý khí sinh ra đã có sẵn và khí thế không giận đã oai của hắn cứ như một vị vua nhìn xuống thiên hạ.
Mà vẻ đẹp của Lâm Chi Vũ làm mọi người rất trầm trồ.
“Người đàn ông kia là ai? Trông cao quý quá.”
“Anh ta là nhà giàu số một của Hải Thành – Lăng Tiêu.”
“Oa, nhà giàu số một lại trẻ như thế, hơn nữa còn đẹp trai quá, tôi không muốn đi, muốn ở lại Hải Thành quá.”
Người bên ngoài Hải Thành rất tò mò về thân phận của Lăng Tiêu, người Hải Thành lại bị Lâm Chi Vũ khơi gợi ngọn lửa nhiều chuyện:
“Cô gái phía sau Lăng Tiêu là ai, trông thật xinh đẹp.”
“Trước đó nói Lăng Tiêu không gần phụ nữ, không ngờ vừa ly hôn chưa được mấy ngày lại tìm một cô gái khác, chậc chậc, xem dáng người cô gái kia đi, Lăng Tiêu này là động vật ăn thịt đấy!”
“Các người có phát hiện không, cô gái kia trông rất giống Thịnh Hoàn Hoàn.”
“Giống thật…”
“Lăng Tiêu đến Vũ Yến làm cái gì? Chẳng lẽ là dẫn người mới đi đến trước mặt người cũ khoe khoang?”
“Lạc hậu quá, hiện tại Lăng Tiêu là ông chủ đứng phía sau Vũ Yến.”
“Chắc giờ Thịnh Hoàn Hoàn cũng xấu hổ…”
Nhìn Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ đến gần, trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn hết sức bình tĩnh, lạnh nhạt mà đứng giữa Mao Tuấn và Lăng Kha.
Tối hôm qua cô biết Lăng Tiêu đi coi mắt từ miệng Trần Uy, nhất thời không thể tiếp thu, nhưng hiện tại thấy Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ đi cùng nhau, cô lại rất bình tĩnh.
Áy náy đối với Lăng Thiên Vũ cũng phai nhạt đi rất nhiều.
Trước kia cô luôn lo lắng cảm xúc của cậu nhóc, hiện tại nhìn cậu khá ổn, ngoan ngoãn nằm trong lòng Lâm Chi Vũ, dáng vẻ kia đặc biệt an tĩnh ngoan ngoãn.
Nhìn ra được cậu nhóc rất thích Lâm Chi Vũ.
Lý Hưng Hoài và Cao Dương phát hiện Lăng Tiêu lại đây thì lập tức nghênh đón: “Lăng tổng.”
Lăng Tiêu gật đầu với hai người, tán dương một câu bằng giọng nói hơi lạnh: “Biểu hiện hôm nay của đoàn xe không tồi, đi thôi, cùng đi ăn một bữa.”
Lý Hưng Hoài hơi bất ngờ, nhưng rất nhanh liền gật đầu: “Được.”
Lăng Tiêu xoay người nhìn về phía Lăng Thiên Vũ đang nằm trong lòng Lâm Chi Vũ, duỗi tay đi ôm cậu, nhưng cậu lại ép sát người vào lòng Lâm Chi Vũ, không muốn rời khỏi vòng tay cô ta.
Lăng Tiêu nhíu mày: “Thiên Vũ.”