Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 90

Chương 90

Phản ứng kịch liệt đột nhiên của Lăng Thiên Vũ khiến Thịnh Hoàn Hoàn hoảng sợ, cô không biết mình nói sai cái gì.

Chỉ thấy tiểu tử kia hô hấp dồn dập, ngực cao thấp phập phồng, ánh mắt hung ác như muốn ăn thịt người.

“Thiên Vũ là không muốn dì đi ra ngoài sao, vậy dì sẽ không đi ra ngoài, con đừng tức giận.”

Thịnh Hoàn Hoàn vừa an ủi, vừa quan sát biểu cảm của Lăng Thiên Vũ.

Chỉ thấy tiểu tử kia hai tay nắm chặt, như là cực lực áp chế cơn tức giận.

“Thiên Vũ không tức giận, dì không đi ra ngoài, dì sẽ ở đây chơi với con, không đi đâu cả.”

Thịnh Hoàn Hoàn cố gắng hạ thấp giọng nói, cô không dám tùy ý chạm vào cậu, sợ cậu mất bình tĩnh nổ tung tại chỗ.

Một lát sau, lửa giận của tiểu tử kia mới bắt đầu tiêu tan, khuôn mặt nhỏ nhắn nghẹn đến đỏ bừng, ngắn ngủi mấy chục giây, trán đã đầy mồ hôi.

Thịnh Hoàn Hoàn lúc này mới dám ôm LăngThiên Vũ vào trong ngực, vỗ nhẹ lưng anh trấn an: “Không sao, dì không đi không đi đâu cả, dì ở đây cùng Thiên Vũ……”

Trấn an hồi lâu, tiểu tử kia cuối cùng cũng hoàn toàn bình tĩnh lại.

Thịnh Hoàn Hoàn thở phào nhẹ nhõm, đem Lăng Thiên Vũ đặt ở trên ghế nhỏ, ra vẻ ủy khuất nhìn hắn: “Thiên Vũ, vừa rồi con mới dọa dì làm dì rất sợ hãi, con có thể đồng ý với dì sau này không được tùy ý tức giận được không?”

Lăng Thiên Vũ nhớ tới hình ảnh mình vừa đập vỡ mô hình, Thịnh Hoàn Hoàn bị dọa nhảy dựng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của cậu tràn ngập tự trách, cúi đầu xuống.

Thịnh Hoàn Hoàn cầm bàn tay nhỏ bé đỏ bừng của cậu: “Thiên Vũ, dì không phải đang trách con, con đừng lo lắng.”

“Kỳ thật có lúc tức giận dì cũng ném đồ, có lúc dì cũng không khống chế được cơn giận, nhưng dì sẽ cố gắng không để cho mình tức giận, bởi vì đó không phải là thói quen tốt.”

Lăng Thiên Vũ cái hiểu cái không nhìn cô.

Thịnh Hoàn Hoàn biết, cậu bé đã nghe lọt lời mình nói: “Nếu em thật sự không nhịn được, thì hét lên được không?”

Cô tin chỉ cần hét lên tiểu tử kia sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.

Lăng Thiên Vũ nhìn cô, trầm tư một lát, cuối cùng gật đầu.

Thịnh Hoàn Hoàn mừng rỡ như điên, cô hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu làm phần thưởng.

Mãi cho đến tối, Thịnh Hoàn Hoàn không dám nhắc đến chuyện này nữa.

Buổi tối Lăng Tiêu trở về rất muộn, Lăng Thiên Vũ đã ngủ, hắn theo thói quen mở màn hình LCD nhìn xem lúc hắn không ở nhà cô đã làm những gì.

Khi thấy Lăng Thiên Vũ từng chút từng chút đem lửa giận đè xuống, Lăng Tiêu khiếp sợ.

Đây là lần đầu tiên Lăng Thiên Vũ học được cách khống chế cảm xúc của mình.

Khi thấy Lăng Thiên Vũ thỏa hiệp với Thịnh Hoàn Hoàn, nội tâm lại càng them trầm trồ, không ngờ cậu bé lại đồng ý với Thịnh Hoàn Hoàn phải khống chế sự tức giận của mình, không được tùy ý phát hỏa.

Ánh mắt Lăng Tiêu dừng ở trên khuôn mặt Thịnh Hoàn Hoàn, chỉ thấy khuôn mặt xinh đẹp kia tràn ngập ôn nhu, hai mắt xinh đẹp lóe ra ánh sao, thanh âm cũng vô cùng dịu dàng.

Trên người cô giống như có loại ma lực, làm cho người ta cảm giác được sự bình yên.

“Lăng Tiêu, tôi có thể vào không?”

Bình Luận (0)
Comment