Chương 939
“Nam tiểu thư…” Cấp dưới của Diệp Sâm muốn giải thích một câu, nhưng lúc này một ánh nhìn lạnh lẽo lại đảo qua làm hắn sợ đến mức tủi nhục nuốt ngược vào trong bụng.
Diệp Sâm đưa mắt ra hiệu với người cấp dưới vô tội này, hắn thức thời lui qua một bên, trong lòng lại cảm thấy rất khó hiểu: Lão đại, anh muốn Nam tiểu thư xử lý vết thương giúp mình thì cứ nói thẳng đi, cần gì dày vò bản thân như vậy?
Chảy nhiều máu thế không đáng tiền sao?
“Đau!” Lần này Diệp Sâm không chịu đựng nữa mà đáng thương kêu đau.
Cấp dưới kinh ngạc đến ngây người: Lão đại, anh bôi thuốc tê rồi mà!
Nam Tầm nhăn mày lại: “Có cần lấy gì cho anh cắn không?”
Diệp Sâm lắc đầu: “Em nói chuyện với tôi là được rồi.”
Nam Tầm suy tư một lát: “Tôi và anh không có gì để nói.”
Diệp Sâm cắn răng một cái rồi khẽ kêu: “A… Đau quá.”
Cấp dưới: … Tôi muốn mù rồi!
Rõ ràng là một người đàn ông cứng cỏi mà lại làm nũng với phụ nữ!
Nam Tầm cau mày: “Chú Diệp có khỏe không?”
Diệp Sâm: “Cha rất khoẻ! Ngày nào cũng đánh Thái Cực.”
Nam Tầm vừa nâng đôi tay xử lý vết thương trên ngực anh vừa nói: “Anh về Hải Thành, chú ấy không có ý kiến à?”
Diệp Sâm: “Cha đã sớm muốn trở lại, nhưng bên kia còn có chuyện cần ông xử lý.”
Nam Tầm lại hỏi: “Sau khi cha mẹ anh rời đi có còn tái hôn không?”
Mặt Diệp Sâm hơi đen lại: “Mẹ tôi tái hôn, cha thì không.”
Câu hỏi của cô có thể càng công thức hoá không?
Nam Tầm: “Mẹ anh tái hôn rồi có sinh thêm em trai em gái cho anh không?”
Mặt Diệp Sâm càng đen: “Thêm một đứa em gái.”
Nam Tầm: “Mấy tuổi?”
Diệp Sâm: “Không biết.”
Nam Tầm: “Xinh đẹp lắm đúng không!”
Diệp Sâm: “Rất xấu.”
Vì sao cô không thể hỏi mấy năm nay anh sống như thế nào?
Nam Tầm: “…”
Hôm nay không nói chuyện được nữa rồi.
Lúc này Diệp Sâm lại hít hà một hơi: “Đừng có ngừng, tiếp tục nói.”
Nam Tầm lạnh lẽo liếc anh một cái, nếu không phải miệng vết thương đang máu tươi đầm đìa thì cô hoài nghi anh đang diễn kịch: “Lần này tôi và Hoan Hoan ở chỗ anh, sẽ không giao thức ăn và tiền thuê nhà cho anh đâu.”
Diệp Sâm nhìn Nam Tầm đang rũ mắt xuống thì nhếch khóe miệng lên: “Không cần em giao.”
Nam Tầm lại nói tiếp: “Không được tôi cho phép thì anh không được vào phòng ngủ của tôi và Hoan Hoan.”
Đây là muốn lập luật lệ với anh à?