Chương 985
Thẩm Tu Niên, đã nhiều năm không ai nhắc đến cái tên này!
Lăng Hoa Thanh trút giận xong thì nhìn về phía Hà Song và nói: “Bà biết nên làm thế nào rồi chứ?”
Hà Song khom người nói: “Vâng!”
Lăng Hoa Thanh mỏi mệt phất tay với bà ta: “Làm sạch sẽ một chút, đừng để bị Tiêu Nhi phát hiện.”
Hà Song gật đầu: “Tôi làm việc thì xin Nhị gia yên tâm!”
Hà Song không lập tức rời đi, Lăng Hoa Thanh nhíu mày: “Còn có việc gì?”
Hà Song nói: “Con trai của Diệp Chính Lan đang điều tra chuyện tối hôm qua, quan hệ giữa hắn và thiếu gia có vẻ rất tốt, tôi sợ…”
Lăng Hoa Thanh cười lạnh: “Vậy đừng để hắn sống sót biết được chân tướng, tôi không tin con trai chết rồi mà ông già hắn không trở lại.”
Sở dĩ Lăng Hoa Thanh chịu nhục mười năm là vì chờ đợi ngày này, ông ta muốn để tất cả những người hại mình năm đó đều xuống địa ngục.
Ông ta còn sống chỉ vì báo thù!
Sau khi Hà Song rời đi, một người hầu bưng thuốc tiến vào phòng An Lan, người hầu này là người lần trước mật báo cho Lăng Tiêu.
“Phu nhân, Hà Song đi rồi.”
Rốt cục An Lan vẻ mặt tiều tụy cũng hơi tỉnh táo lên: “Bảo Hà Vinh cho người đi theo bà ta, nhất định phải nhìn chằm chằm bà ta, khi cần thiết thì giết.”
Nếu có thể, bà không muốn người phụ nữ này sống lâu trên đời thêm một ngày, nhưng bà muốn tự ra tay để báo thù cho đứa con đã mất của mình.
An Lan ngẫm nghĩ rồi không yên lòng mà dặn dò người hầu: “Cô gửi một tin nhắn cho Tiêu Nhi, bảo nó nhất định phải bảo vệ Tích Nhi và Thiên Vũ.”
Người hầu rất nghi hoặc: “Không phải Lăng Hoa Thanh đã biết Tích Nhi là con ruột của mình sao?”
An Lan lắc đầu: “Không ai biết tên điên đó suy nghĩ cái gì.”
Người hầu lo lắng nói: “Nhưng thiếu gia tin tưởng Lăng Hoa Thanh nên chưa chắc sẽ nghe lời chúng ta.”
An Lan trầm ngâm: “Vậy thì thông báo luôn cho lão thái thái, để bà ấy dời qua ở cùng họ.”
Bà nhất định phải nghĩ cách mau chóng ra ngoài, lần này bà tuyệt đối không cho phép họ tổn thương con gái và cháu trai của mình nữa.
Lúc này Lăng Hoa Thanh đang đứng trong phòng sách, dưới chân ông ta là một mảnh hỗn độn, cuộc trò chuyện vẫn còn tiếp tục, ông ta đặt điện thoại bên tai rồi đè nén khát máu tàn bạo mà nói: “Tôi biết, tiếp tục theo dõi hắn.”
Lăng Hoa Thanh đã biết chuyện xảy ra trong buổi tiệc thọ đêm nay.
Sau khi cúp điện thoại, Lăng Hoa Thanh lập tức nhấn một dãy số: “Hà Vinh, cậu đi giết một người giúp tôi.”
Hà Vinh: “Ai?”
“Thịnh Hoàn Hoàn.” Lăng Hoa Thanh nói: “Nhớ kỹ, cậu chỉ có một cơ hội, nếu thất bại thì cậu đừng trở về nữa.”
Tiện nhân, dám dụ dỗ Tiêu Nhi hết lần này đến lần khác, ngại mạng quá dài, ông ta không ngại giúp cô!
Dù chân tướng như thế nào thì trong mắt Lăng Hoa Thanh cũng là Thịnh Hoàn Hoàn sai, là cô quyến rũ Lăng Tiêu mới làm hắn quên mất cảnh cáo của ông ta mà tiếp cận cô.