Cô Vợ Khế Ước Của Tổng Tài

Chương 46

Việc yêu thích? Thú tiêu khiển ư? Mình làm sao có thời gian mà tiêu khiển? Còn bận rộn muốn chết nữa là. Trước kia khi đi làm, có ngày nào mà không phải đầu tắt mặt tối?

Chỉ là hiện tại cô không thể trả lời như vậy, cô không thể làm hỏng chuyện của Doãn Tư Thần được.

Vì vậy Cố Hề Hề cười trả lời: "Tôi cũng không có sở thích gì đặc biệt, rảnh rỗi thì nấu ăn. Tôi cảm thấy nấu ăn là một hưởng thụ rất vui vẻ. Nhất là nấu cơm cho người mình yêu, nhìn anh ấy ăn đồ ăn mình làm, có cảm giác cực kỳ hạnh phúc."

Cố Hề Hề không nói dối, những ngày chủ nhật hiếm hoi được nghỉ ngơi, cô đều tự mình làm bữa ăn ngon để khao bản thân.

Tuy Doãn Tư Thần và chủ tịch vẫn trò chuyện với nhau, nhưng rất chú ý đến chuyện bên này. Ngay lúc anh nghe Cố Hề Hề nói, trong đầu bất giác nhớ tới bữa tối mì sốt tương hôm đó. Anh rất nhanh liếc mắt nhìn cô, tốt rồi, con chuột đồng nhỏ này cư xử cũng ngày càng khéo rồi.

Đọc FULL bộ truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.

Chủ tịch phu nhân cười với Cố Hề Hề: "Vậy Doãn tổng nhất định cực kỳ thích tay nghề của Doãn phu nhân rồi."

Cố Hề Hề chưa kịp mở miệng, Doãn Tư Thần đã thay cô trả lời: "Cực kỳ thích."

Cố Hề Hề tròn mắt nhìn anh, mình cũng chỉ làm cho anh một lần mì sốt tương mà thôi, anh còn chê khó ăn, nhanh như vậy đã quên sao?

Doãn Tư Thần cười nói: "Như vậy đi, khó có dịp chủ tịch và phu nhân tới đây, nói gì cũng phải mời hai vị ăn bữa cơm. Em xem, anh muốn ngăn cản cũng không được rồi."

Chủ tịch và phu nhân nhất thời cười sang sảng: "Được, được, được, chúng tôi cực kỳ đơn giản, không cần phô trương lãng phí, ăn ở đây thì không gì có thể tốt hơn."

Này, này, Doãn Tư Thần! Khi nào thì tới tôi nói..

Doãn Tư Thần đi tới, kéo Cố Hề Hề từ chỗ ngồi dậy, cúi người nói nhỏ bên tai cô: "Bên Hàn quốc vừa truyền tới, chủ tịch và phu nhân rất thích ăn lẩu Trung quốc, món này không quá khó chứ?"

Cố Hề Hề thật muốn trợn tròn mắt! Lẩu thì không khó nhưng mà nguyên liệu thì thế nào?

Đây là lần đầu tiên cô tới đây! Nhà hàng ở đây như thế nào, cô còn chưa thấy qua!

Doãn Tư Thần dường như đoán được Cố Hề Hề nghĩ gì, tiếp tục nhỏ giọng nói: "Nguyên liệu quản gia đã chuẩn bị hết rồi, hơn nữa bà nội nói nếu lần này em có biểu hiện tốt thì có thể cho em về thăm nhà một chút."

Cố Hề Hề lúc đầu còn kháng cự, nghe được câu cuối cùng liền sáng mắt, ánh mắt hồ hởi nhìn Doãn Tư Thần: "Nói lời giữ lời chứ?"

Từ lúc cô kết hôn đến giờ mấy ngày rồi còn chưa quay về, thật sự lo lắng mẹ ở nhà có chịu ủy khuất không.

Doãn Tư Thần nháy mắt với cô: "Nhớ diễn thì diễn cho giống một chút!"

Cố Hề Hề phi thường phối hợp thay đổi sắc mặt, từ không tình nguyện trở thành cười rạng rỡ với chủ tịch và phu nhân: "Phu nhân, nghe nói bà rất thích ăn lẩu, hôm nay có muốn thử tự mình nấu nồi lẩu không? Ăn gì đó tự mình làm mới cảm thấy hạnh phúc, giống như tình yêu vậy, phải tự mình cố gắng theo đuổi thì mới có thể ngọt ngào, có phải không hả Tư Thần?"

Cả người Cố Hề Hề dựa nhẹ vào người Doãn Tư Thần, ngẩng đầu hạnh phúc ngọt ngào nhìn Doãn Tư Thần, nghiễm nhiên bày ra bộ dạng như tân hôn hưởng tuần trăng mật. Nhất là câu nói sau cùng cao giọng lên, Doãn Tư Thần nghe mà đáy lòng nhảy nhót không thôi.

Con chuột đồng nhỏ này.. cuối cùng em có biết em nói chuyện như vậy đối với đàn ông mà nói, hấp dẫn lớn như thế nào không?

Doãn Tư Thần cúi đầu nhìn Cố Hề Hề cười như hoa, nếu không phải biết rõ cô đang giả vờ, anh còn cho rằng cô đã yêu anh rồi đấy. Anh đưa tay đỡ eo cô, bộ dáng chiều vợ: "Em cũng thật là, đã có thai còn bày vẽ như vậy, loại việc nhỏ này để đầu bếp chuẩn bị là được, em còn bày vẽ thì phải tự mình chuẩn bị đấy."

Suýt chút nữa thì Cố Hề Hề đã cắn nhầm môi mình rồi. Khi nào thì cô bày vẽ hả? Khi nào thì như vậy hả? Rõ ràng là anh buộc cô phải biểu hiện không phải sao?

Dù trong lòng mắng anh đến gần chết nhưng trên mặt vẫn biểu hiện bộ dáng ngọt ngào hạnh phúc, Cố Hề Hề nhăn mũi: "Chủ tịch và phu nhân là khách quý, khách quý tới chơi, chủ nhà đương nhiên phải tự tay chuẩn bị đồ ăn, mới có thành ý. Tư Thần, không nên một chút lại nói em có thai, còn ít tháng, chút việc nhỏ ấy em có thể tự mình làm."

"Được rồi, không lay chuyển được em, chuyện sau này để tự anh làm." Doãn Tư Thần cưng chiều duỗi tay chỉ chỉ mũi cô.

Chủ tịch và phu nhân nhìn bộ dạng Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề ngọt ngào hạnh phúc như vậy nhất thời rất vừa lòng. Nhất là khi nghe thấy Cố Hề Hề đang mang thai thì càng cười vui vẻ hơn.

Cố Hề Hề lập tức chào chủ tịch và phu nhân: "Mọi người cứ trò chuyện, tôi đi chuẩn bị một chút."

Vừa ra khỏi cửa Cố Hề Hề lập tức xoa xoa má mình. Cười nhiều quá, đúng là vất vả, mặt cười đến nỗi cứng cả rồi. Cô tới cửa, tiểu A theo kịp nói: "Thiếu phu nhân, nhà ăn ở tầng 33, mời đi bên này."

Cố Hề Hề lập tức đi theo tiểu A tới chỗ thang máy. Tiểu A vừa đi vừa nói chuyện: "Quản gia đã chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu, nước lẩu cũng đã nấu xong, thiếu phu nhân chỉ cần chuẩn bị đồ ăn phối hợp là được."

Cố Hề Hề vừa nghe tiểu A nói vậy, đáy lòng nhất thời nhẹ nhõm.

Không tệ, không tệ. Nếu để mình bắt đầu chuẩn bị từ đầu thì nhất định mình sẽ luống cuống. Ngôn Tình Hay

"Chủ tịch và phu nhân lần này tới chủ yếu không phải nói chuyện hợp tác, mà là tới du ngoạn. Cho nên mấy ngày tiếp theo Tổng giám đốc và thiếu phu nhân phải cùng chủ tịch và phu nhân du ngoạn, địa điểm du ngoạn đã được xác định, theo thứ tự là biệt thự ở Hồ Nam, câu cá bên bờ sông, ngắm mặt trời mọc, xem ngư dân bắt cá. Sau khi những hành trình này kết thúc, nếu chủ tịch và phu nhân còn có nhu cầu khác, chúng ta sẽ đáp ứng tất cả." Tiểu A cực kì kiên nhẫn thông báo giải thích cho Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề nghe thấy mình cũng phải đi theo nhất thời đầu muốn nổ tung.

"Nếu lần này có thể cùng chủ tịch và phu nhân thiết lập quan hệ tốt thì hợp đồng này xem như ván đã đóng thuyền rồi. Thiếu phu nhân, nếu bị phát hiện hai người là vợ chồng hợp đồng, có lẽ.." Tiểu A nói đến dây thì ngừng lại.

Cố Hề Hề rầu rĩ trả lời: "Tôi biết nên làm thế nào, anh nói cho Doãn Tư Thần, tôi sẽ không làm hỏng chuyện của anh ấy, đó cũng là một phần trong hợp đồng của chúng tôi."

Tiểu A âm thầm thở ra: "Vâng, thiếu phu nhân."

Rất nhanh đã lên tầng 33. Vừa ra khỏi thang máy, suýt chút nữa Cố Hề Hề tưởng mình đi nhầm chỗ. Nơi này là nhà ăn của nhân viên sao? Dù nhìn ở đâu đi nữa, nơi này thật sự là hoàn mỹ đến mức làm cho người ta trân trối. Sức chứa lớn, không gian đủ cho năm, sáu ngàn người.

Đủ loại đầu bếp có thể so với các nhà bếp của các nhà hàng cao cấp, tất cả đứng thành hai hàng, cúi người chào Cố Hề Hề: "Xin chào Tổng giám đốc phu nhân."

Cố Hề Hề hoảng sợ, có phải quá nghiêm túc rồi không? Hiện tại cô cũng không thể làm Doãn Tư Thần mất mặt, chỉ có thể giả bộ trấn tĩnh lại: "Quản gia đâu rồi?"

"Quản gia ở bên trong, đang canh chừng nồi nước lẩu." Tiểu A trả lời.

Cố Hề Hề theo tiểu A đi vào. Vừa vào quầy đồ ăn Trung quốc, cô suýt chút nữa bị hết hồn. Chỉ thấy trước mặt là hai hàng tủ bát nổi bật, mười mấy người mặc đồng phục đầu bếp đang khí thế ngất trời nấu nồi nước lẩu.

"Nồi nước lẩu này nấu từ sáng đến giờ, từ tám bát nước thành một bát rồi." Quản gia thấy Cố Hề Hề tới, lập tức giải thích.

Cố Hề Hề hít vào ngụm khí lạnh, chỉ vì nấu nồi lẩu này mà chuẩn bị nhiều nước lẩu như vậy. Nồi nước lẩu đã xa hoa như vậy, các bước tiếp theo, hẳn cũng sẽ rất công phu.

Cố Hề Hề dưới sự chỉ đạo của đầu bếp đã chuẩn bị xong toàn bộ. Trong này đều là đầu bếp giỏi nhất, hơn nữa thường ngày ở nhà cô cũng là người thích nghiên cứu nấu ăn, cho nên cô thích ứng rất nhanh công việc bếp núc.

Cố Hề Hề đang cắt nguyên liệu thì cảm thấy vùng eo căng lên. Một bàn tay to ôm lấy vòng eo bằng phẳng của cô, hơi thở của người đàn ông mãnh liệt từ trên cao bao trùm không gian xung quanh cô.

Cố Hề Hề bị giựt mình, con dao trong tay theo bản năng cắt bụp xuống, vừa quay đầu liền nhìn thấy một gương mặt tuấn tú đang dựa lên vai mình, nét ngũ quan quen thuộc.

"Sao anh lại qua đây? Đây là phòng ăn, nhiều người như vậy." Cố Hề Hề kiềm nén gương mặt đang đỏ ửng lên, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi.

"Anh đến xem phu nhân của anh chuẩn bị như thế nào rồi." Giọng nói Doãn Tư Thần tràn đầy mê hoặc vang lên bên tai Cố Hề Hề. Bởi vì lúc anh nói chuyện phả hơi vào, giống như có một dòng điện chạy qua, Cố Hề Hề cảm thấy máu như chảy hết lên lỗ tai, cả người đông cứng.

Cố Hề Hề vừa muốn kháng cự động tác của Doãn Tư Thần, lời nói của anh lại vang bên tai: "Chủ tịch và phu nhân đang nhìn, phối hợp một chút đi."

Quả nhiên Cố Hề Hề không dám động nữa, khóe mắt liếc qua lập tức thấy chủ tịch và phu nhân đang ở giữa một nhóm người gần đó. Cô lập tức vùi đầu diễn trò, cùng với Doãn Tư Thần muốn bao nhiêu ân ái có bấy nhiêu ân ái.

Nhìn Cố Hề Hề nhanh chóng nhập vai, ánh mắt Doãn Tư Thần tối lại. Không biết cố ý hay là vô ý, đột nhiên Doãn Tư Thần hôn lên lỗ tai cô: "Con chuột đồng nhỏ thật ngoan.."

Cố Hề Hề không ngờ Doãn Tư Thần lại ở trước mặt nhiều người mà hành động như vậy, cô cảm thấy cả người mình không nhịn được mà run rẩy, bàn tay cũng không cầm nổi dao rồi.

Con chuột đồng nhỏ, anh đang nói ai vậy? Anh đang nói mình là chuột đồng nhỏ sao? Anh mới là chuột đồng nhỏ.
Bình Luận (0)
Comment